Bỗng chốc trong căn phòng chỉ còn có Vân Mặt Lợn và Diệp Ương Ương.Vân Mặt Lợn tư nhiên quan sát căn phòng này. Diệp Ương Ương quan sát hành động của hắn đến ngây ngốc." Ngươi... cứ ở trong phòng ta như vậy sao? "Vân Mặt Lợn khẽ nhíu mày. Phải! Hắn còn ở đây làm gì nữa!? Nhưng mà cứ như vậy mà đi cũng không thỏa. " Bây giờ cô coi như thành thật một chút. Đừng tưởng khai ra một tên đồng bọn liền có thể yên ổn. "Vân Mặt Lợn nói hươu nói vượn xong liền ra khỏi căn phòngDiệp Ương Ương:" Hơ!!! ".....Trong một tòa phủ nào đó.Vân Mặt Lợn:" Ca, đệ thấy tiểu nữ kia hiện tại giữ lại cũng không có ích gì. Có thể kết liễu ả ta. "Lộc Hàm thưởng trà, khuôn mặt có chút điềm đạm đến dị thường:" Ta lại cảm thấy cô ta ngược lại sau này sẽ có tác dụng. Nhưng mà chức vị của cô ta có chút không thỏa. "Vân Mặt Lợn rơi vào trầm tư:" vậy..."Lộc Hàm:" Điều đi làm nô tỳ, A Huyên cũng không cần chăm sóc cô ta. "Vân Mặt Lợn hơi lúng túng, chẳng hiểu sao lại phát ngôn:" Huynh à, Tinh Nhi nàng ta dù sao cũng là... là...là; là gì ấy nhỉ. Tóm lại không giết thì cũng không cần làm vậy há chẳng phải là đang bảo chúng ta đang bắt nạt ả.Lộc ca a, hay là chúng ta thả cô ta đi phái một người theo dõi cũng tìm ra đồng bọn. "Lộc Hàm đặt chén trà xuống bàn gỗ tạo ra một tiếng vang lớn khiến tên Vân Mặt Lợn cũng hoảng sợ:" Cứ như vậy đi, ngày mai để cô ta tới khu Hạ Khố làm việc "...Trời đã chập tối, sau khi Diệp Ương Ương dùng bữa thì Lăng đại phu đến khám bệnh cho cô.Lăng Sơn đặt hộp thuốc xuống một chiếc ghế căn dặn nô tù hầu hạ cô:" Phiền cô đi lấy cho ta một thau nước nóng. "Nô tỳ