"Diệp Tinh cô thật sự không sao chứ?" Thành Nghị và Dương Dương hỏi.
"Không sao!" Diệp Tinh đáp.
Dương Dương nhìn đôi chân của Diệp Tinh đang không ngừng chảy máu, lúc này cô chỉ lo xử lý vết thương cho ngươi khác mà không biết chính bản thân mình cũng bị thương sao.
"Nhưng chân cô!" Thành Nghị đưa mắt nhìn đôi chân cô.
Hệ thống: Kí chủ cô bị thương rồi.
Diệp Tinh đưa mắt nhìn bàn chân trái của mình, bàn chân cô đã chảy ra máu nhưng cô lại không phát hiện ra, có thể lúc nãy vô tình dẫm phải mảnh kính vở.
(Mảnh kính bị vỡ do bọn người lúc nãy đập phá.)
Cô dơ chân mình lên, quả thật chân cô đã bị cắt ngang một đường nhưng cô không quan tâm mà chỉ nhỏ giọng bảo: "Yên tâm, không sao!" Nói rồi cô lấy tạm miếng vải y tế, tự mình băng bón cho bản thân.
Diệp Tinh cô nở một nụ cười vui tươi, Thành Nghị thấy vậy nhắc điện thoại lên.
"Diệp Tinh, để tôi cho người đến xử lý cho kịp sáng mai mở cửa hàng!" (Mở cửa hàng tổ chức buổi lễ trình diễn thời trang lớn nhất từ trước đến nay, cô Dung bảo ấy chỉ ra cửa hàng nhỏ.
Đúng vậy nhỏ bằng hai cái sân bóng.)
Ngày mai là ngày quan trọng của cửa hàng, hôm đó sẽ mở buổi trình diễn thời trang tại khu đối diện.
(Tòa nhà ngang mặt) Còn nơi đây sẽ là nơi trưng bày thiết kế, mở bán onl, phát trực tiếp nữa nên không thể để như vậy được.
Sự việc sảy ra khi nãy có thể là do công ty đối thủ ra tay, dù gì ngày mai cũng là ngày quan trọng của công ty.
Do là các thiết kế hoàn toàn được bảo mật, nên đêm nay không cho người ngoài vào kể cả nhân viên trong công ty.
Không có một bảo vệ nào được phép ở lại trừ Ba người bọn họ.
( Nói đúng hơn là sao 8 giờ tối tất cả mọi người đều bắt buộc quay về nhà không ai được phép ở lại công ty.
Ba người bọn họ vì kiểm tra thiết kế nên ở lại.
Dù gì đây cũng là nơi dành riêng cho ba người bọn họ thiết kế, không phải tổng bộ công ty.
nó như là một ngôi nhà chung của ba người bọn họ vậy.)
(Do nguyên chủ lúc trước muốn tìm kiếm sự mới mẻ, nên đã đặc biệt dùng nơi này là phương trình diễn.
cũng chẳng ai biết nơi này chứa thiết kế.
Chỉ nghĩ là nơi tổ chức sự kiện)
Vì tính bảo mật quá mức mà để sảy ra chuyện này, nếu lúc sớm cho bảo vệ hay vệ sĩ thì tốt hơn rồi.
Ba người bọn họ chỉ sợ thiết kế bị đánh cắp và công bố ra bên ngoài, sao đó lại bị tố cáo là đạo nhái sản phẩm như vậy thực sự không hay.
Dương Cầm cô ta đưa mắt nhìn sang bảy người lúc nãy bị Diệp Tinh đánh ngất.
Diệp Tinh nhìn ra cô muốn hỏi về việc xử lý đám người kia.
Cô thở dài đứng dạy nhìn về phía bọn họ.
"Tùy mấy cậu xử lý, bọn họ không tỉnh