"Vậy Diệp gia muốn bồi thường hợp đồng?" Mẫn Úc đắc ý.
Trong hợp đồng hợp tác Mẫn Úc và Diệp Tinh đã ký, trong đó có thỏa thuận.
Nếu một trong hai đơn phương hủy hợp đồng, thì sẽ phải bồi thường thiệt hại cho bên bị hủy gấp trăm lần tiền hợp đồng, đây không phải chỉ là vụ đầu tư thông thường, mà là sự hợp tác giữa hai công ty lớn là công ty Mẫn gia và Rebellious Rose.
Nó sẽ khẩn định rõ ràng vị thế của công ty cô.
Để ngăn việc bị đối phương hủy hợp tác, hay có ý nghĩ rút lui.
Nên chính tay Diệp Tinh đã soạn hợp đồng.
Và tất nhiên cả hai đã vui vẻ kí thỏa thuận.
Trong trường hợp không bồi thường được hợp đồng như giao ước.
Thì phía người bị hủy sẽ có khả nâng kiện công ty đối phương ra tòa, chịu mức án hình sự, dính dáng đến pháp luật.
Diệp Tinh cô nhìn hai nhân vật không thể đắc tội một bên là gia đình, một bên là nhà hợp tác lớn từ xưa đến nay.
Lúc cô soạn bản hợp đồng thì không để ý ai là nhà đầu tư, Diệp Tinh nguyên chủ lúc đó chỉ sợ bị hủy hợp đồng khiến công ty thiêt hại.
"Giờ phải làm gì đây!" Cô hỏi hệ thống.
Hệ thống lúc này đang lặt sách (tiểu thuyết gốc), nó đang tra tư liệu về Mẫn gia và Diệp gia.
Theo như trong sách có nói, mối thù của hai nhà đã có từ đời ông nội cô.
Rất lâu về trước khi cô chưa sinh ra, phần lớn khả năng là cô không thể giản hòa cho hai nhà được rồi.
"Kí chủ, cô Dương Cầm là người đại diện kí hợp đồng, và cũng là bạn của Mẫn Úc, cô ấy cũng là người thân của Diệp gia.
Hay cho cô ấy đứng ra giải quyết đi!" Hệ thống háo hức trả lời.
Với tình trạng căng thẳng như hiện tại cô cũng thật sự hết cách.
Cô chỉ đành mong ngóng, hi vọng vào Dương Cầm.
Lúc này, tiếng từ loa âm thanh phát ra.
"Thưa quý ông quý bà, lúc nãy có một sự hiểu lầm nhỏ giữa chúng tôi với phía người tên là Cung Trạch.
Chúng tôi thành thật xin lỗi, và chúng tôi cũng xin bắt đầu màng đấu giá ngày hôm nay!"
Diệp Tinh thở dài, cuối cùng cũng có cơ hội để thoát khỏi tình huống này.
Cô tiến lại, can ngăn ba người họ.
"Anh ba, anh tư và cả nhà hợp tác, tôi mong chuyện này sẽ không diễn ra.
Tôi không muốn Rebellious Rose bị chịu tổn thất!" Diệp Tinh xua tay, tách ba người bọn họ ra.
Cô lãnh đạm mà nói.
"Anh ba, em sẽ không hủy hợp đồng đâu nên anh đừng lo." Cô quay sang trừng mắt nhìn anh ba mình.
"Anh tư, chuyện này để em quyết định đi!"
Thanh Hoa từ phía sau cũng đi lên, bà ấy không muốn cô phải khó xử.
Càng không muốn công ty của cô đang đứng trên đỉnh cao bị chịu thiệt vì hận thù của hai nhà, so với việc kiếm chuyện thì Mẫn gia đầu tư vào có thể giúp công ty cô đứng vững, nếu hủy hợp đồng cô phải đền tiền còn mang tiếng không tốt cho công ty.
Với gia thế và sân chơi là truyền thông của Mẫn gia, sự hợp tác có thể có lợi nhuận cao.
Thanh Hoa bà ấy biết rất rõ vấn đề này, ván đã đóng thuyền không rút lại được.
Nếu có rút thì chắc sẽ có chỗ bị hỏng.
"Được rồi, chuyện đến đây thôi.
Diệp Tinh con lên trên kia đi." Thanh Hoa tiến đến nắm tay Diệp Tinh vào một cái ghế bảo cô ngồi xuống.
"Còn hai con, mau về chỗ ngồi!" Thanh Hoa kéo hai đứa là Diệp Thanh và Diệp Hoan