"Đều chấn chỉnh cho ta, đường đường là đại năng Hoá Thần Kì rồi còn vì một mối nguy hiểm nho nhỏ mà sợ hãi, như thế này làm sao tu đạo? Làm sao trả thù được Nhân Tộc thống nhất Yêu Tộc? Đều chấn chỉnh lại cho ta, đừng có làm mất mặt Yêu Tộc!"
Hắc Thiên Tượng thấy đám thuộc hạ như thế thì vô cùng tức giận.
Mặc dù nó biết đứng trước sinh mạng uy hiếp thì mặt mũi đều là thứ bỏ đi, nhưng ta vẫn còn đứng ở đây a, các ngươi làm thế là có ý gì? Ta không sợ sao?
"Nhưng! nhưng thứ này quá quỷ dị a!" Một tên thuộc hạ nuốt một ngụm nước bọt sợ hãi nói.
"Không phải vừa mới bị ta đánh tan rồi sao?" Hắc Thiên Tượng tuy không rõ ràng đã triệt để diệt trừ thứ đồ kia hay chưa nhưng lúc này nhất định phải trấn an đám thuộc hạ, nếu để bọn chúng quá sợ hãi rồi hoảng loạn mất tinh thần thì hậu quả vô cùng nặng nề, có khi! toàn quân bị diệt!
Mà hắn! cũng không có nắm chắc đối phó được!
Đúng lúc này, lại có một sợi khí mỏng manh đang mon men tới gần chuẩn bị xâm nhập vào một yêu tu phía ngoài, nhưng may mắn đám Hắc Thiên Tượng đang cảnh giác cao độ nên ngay lập tức liền phát hiện, bọn hắn đồng loạt xuất thủ đem sợi khí kì dị kia đánh đến tiêu tán.
Nhưng đồng thời không ít thì nhiều ai nấy đều bị mất đi một bộ phận yêu lực.
Tình cảnh càng lúc càng quỷ dị, cũng không rõ là do sợ hãi hay do Hắc Thiên Tượng thôi thúc, tám yêu đều đẩy nhanh tốc độ chỉ mong sớm thoát khỏi nơi quỷ quái này.
Nhưng thật sự có thể thoát khỏi được sao?
Lo lắng cái gì thì cái đó đến, trong khi bọn họ đều cảnh giác xung quanh lại không chú ý tới ở bên dưới chân từng sợi từng sợi Tử Cực Khí nhỏ bé đến mức khó có thể phát hiện đang len lỏi xâm nhập vào cơ thể chúng yêu.
Lần này những sợi Tử Cực Khí đó len lỏi chui vào cơ thể chúng yêu xong cũng không ngay lập tức liền đem bọn họ hút khô, trái lại chúng lần theo kinh mạch huyết quản ngược dòng lên tới thức hải rồi nhanh chóng xâm nhập vào đó.
"A! a! a! "
Một tiếng hét thảm thiết lần nữa vang lên, lại một vị yêu tu nhỏ yếu nhất bị công phá thức hải! — QUẢNG CÁO —
Chúng yêu tinh thần vốn đang căng cứng lại càng chịu phải kích thích nặng nề, ngoại trừ Hắc Thiên Tượng thì tất cả đều tâm thần thất thủ, ngay lập tức bị Tử Cực Khí nhân cơ hội khống chế thần hồn trở thành khôi lỗi.
"Đáng chết! Thứ này rốt cuộc là cái quỷ gì?"
Hắc Thiên Tượng vừa sợ hãi vừa tức giận thầm mắng một câu.
Hắn cũng cảm nhận được có thứ gì đó đang trùng kích thức hải của bản thân.
Không dám chậm trễ, Hắc Thiên Tượng vội vã nội thị, tâm thần đều chìm đắm vào trong thức hải.
Hắn thấy được một sợi khí mỏng manh đang không ngừng xông phá phòng ngự tinh thần, mỗi lần va chạm vách ngăn phòng ngự đều bị mất đi một tia, theo đó sợi Tử Cực Khí kia màu sắc cũng đậm hơn một phần.
Hắc Thiên Tượng vô cùng kinh hãi, hắn biết tà khí quỷ dị này rất khó đối phó nhưng cũng không ngờ tới ngay cả thần hồn cũng bị nó ăn mòn nhanh tới vậy.
Luôn phòng thủ cũng không phải cách hay, không sớm thì muộn cũng sẽ bị nó công phá.
Liều!
Thành thì sống bại thì vong!
Hắc Thiên Tượng thầm cắn răng, rất nhanh liền đưa ra quyết định.
Với tình hình hiện tại đã không còn cách nào khác, bên trong thức hải có tà khí không ngừng công kích, thân xác bên ngoài lại bị một đám thuộc hạ đã thành khôi lỗi lăm lăm vây công.
Hắn có thể một hơi giải quyết những thuộc hạ này trước nhưng ai biết sau đó sẽ xảy ra chuyện gì? Cho nên cứ giải quyết vấn đề trong thức hải rồi tính sau! — QUẢNG CÁO —
Nhưng sự thực là những khôi lỗi kia cũng không thèm tấn công mà chỉ đứng một bên yên lặng quan sát, dường như bọn chúng rất tự tin vào đồng bọn của mình.
Hắc Thiên Tượng cũng thầm hận, đây là đang khinh thường ta sao?
Thế cũng tốt, có thể chuyên tâm đối phó với cái thứ quỷ dị kia!
Hắn buông bỏ phòng ngự, ngay lập tức luồng tà khí kia liền xâm nhập vào trong thức hải, rất nhanh liền tìm tới vị trí thần hồn hắn đang đứng.
Thần hồn Hắc Thiên Tượng tuy nhỏ bé nhưng