Ra khỏi phòng Lục Huy, Thân Đồ như được đại xá.
Áp lực mà Giáo chủ mang đến khiến hắn không thở nổi, chưa bao giờ hắn thấy mình cách tử vong gần đến vậy, cho dù là mấy trăm năm trước bị chính đạo cao thủ rượt đuổi phải giả làm kĩ nữ thanh lâu cũng không khiến hắn cảm thấy áp lực đến vậy.
" Mấy tên các ngươi nhanh chóng tìm đến tin tức a, nếu không cái mạng nhỏ này của ta là giữ không nổi!" Thân Đồ thân vãn.
Lấy ra một khối truyền âm ngọc phù, hắn bắt đầu câu thông với La Sinh Thái thượng hộ pháp, chỉ trong chốc lát, bóng dáng La Sinh xuất hiện trước mặt hắn, Thân Đồ khẽ khom người:
" Tham kiến Thái thượng hộ pháp, thuộc hạ hôm nay đã diện kiến Giáo chủ!"
" Người ở đâu?" La Sinh có chút kích động khiến cái bóng chập chờn
" Ở Hoàng thành Vạn Linh Hoàng triều, người muốn chúng ta nhanh chóng điều tra ra tin tức cụ thể các thế lực.
"
" Tốt, ngươi bồi tiếp Giáo chủ, một thời gian nữa Tiêu Hình và Trịnh Phàm hai vị Thái thượng hộ pháp sẽ dẫn những người khác tới, ngươi hãy tìm nơi trú ngụ cho họ trước, bên này ta cũng sẽ đẩy nhanh tiến độ.
"
" Tuân mệnh!"
! ! !
Một tuần trôi qua, cuối cùng Tiêu Hình và Trịnh Phàm cũng dẫn người tới, số người cũng không ít, trừ hai người họ ra có tới sáu người hai nữ bốn nam
Tiêu Hình và Trịnh Phàm đều là đại năng Hoá Thần, sáu người còn lại hai người phụ nữ một vị tên Hắc Dung bộ dáng thiếu phụ, dáng người hơi mập mạp thế nhưng nàng lại là người tinh thông Cầm đạo, một ngón Huyết Vực La Sát diễn hoá Tu La tràng khiến thế nhân nghe tin đã sợ mất mật.
Một vị nữ tử nữa là một bà lão gương mặt phúc hậu, tên Lệ Quyên, nàng cùng một lão giả tên Trần Thương trong 4 nam nhân đều là một đời Trận Đạo đại sư thụ vạn người kính ngưỡng, sát trận bày ra dù là Hoá Thần kì nếu không cẩn thận cũng có thể diệt sát.
Tất nhiên đối với Lục Huy thì cũng chẳng là gì!
Ba nam tử còn lại một người trong đó là vị Hoàng lão suýt bị La Sinh xử, một vị nữa cũng là một lão giả bộ dáng như một lão già thôn quê tay vấu khấu quần( xắn tay áo ống quần á) , trong tay cầm một cây Độc Huyền Cầm ( đàn bầu Việt Nam), thỉnh thoảng lại vừa kéo cầm vừa lẩm bẩm hát mấy câu xẩm.
Còn nam tử cuối cùng thì là một người trung niên dáng vẻ anh tuấn tiêu sái, thanh bào phần phật, một tay cầm quạt một tay chắp bút niết hình hoa lan, bộ dáng không khác gì Mã Giám Sinh.
Tám người được Thân Đồ sắp xếp trong một tiểu viện nhỏ vùng ngoại thành, chờ sau này tiếp kiến Lục Huy.
Sau khi nhận được tin tức từ Thân Đồ, Lục Huy cũng không để bọn họ vào thành mà dẫn Tiểu Thanh Trúc tới đó.
Phi hành chốc lát là đến nơi, cảm nhận được Lục Huy đến Thân Đồ và tám người rối rít ra nghênh đón.
— QUẢNG CÁO —
Ngay cả lão giả bộ dáng nông dân cũng ăn mặc chỉnh tề lại, không dám lộ chút nào không nghiêm chỉnh sợ làm bất kính.
Ngồi thượng toạ, dẫn Lục Thanh Trúc đến trước mặt Lục Huy giới thiệu:
" Nó tên Lục Thanh Trúc, là con gái của ta, sau này cũng là thiếu giáo chủ của Thiên Ma Giáo.
"
" Thanh Trúc, đây là các vị gia gia nãi nãi,thúc thúc cô cô đều là cấp dưới của ta, tuy họ là cấp dưới nhưng đều là tâm phúc của ta, ngươi không được phép bất kính, nhớ chưa?" Lục Huy giới thiệu bọn họ với Tiểu Thanh Trúc nhưng cũng không quên nghiêm khắc dặn dò
Mấy người được Lục Huy khen là tâm phúc trong lòng có chút lâng lâng, khó có được a!
Tuy có hơi chút bất ngờ về vị Thiếu Giáo chủ này nhưng bọn họ cũng không nghi ngờ gì, được Giáo chủ tuyển chọn chắc chắn không tầm thường.
" Ta là Thanh Trúc, xin chào các vị gia gia nãi nãi, thúc thúc cô cô, các ngươi tốt!" Tiểu Thanh Trúc lễ phép ngòn ngọt nói một câu.
" Thiếu giáo chủ ngươi tốt!" Chín người đồng thanh đáp lời
Nhất là hai người phụ nữ nhìn Tiểu Thanh Trúc đầy trìu mến.
Mấy người cũng không hỏi Giáo chủ phu nhân là ai, chuyện của giáo chủ ngươi dám chĩa vào?
Cho dù người chỉ là cùng một người phụ nữ vô danh nào đó giao hợp, nếu được giáo chủ khâm định thì bọn họ chỉ việc phục tùng mệnh lệnh là được.
" Các ngươi chắc hẳn cũng đã nghe La Sinh nói ta gọi các ngươi tới đây là vì chuyện gì chứ?"
Sáu người nghe vậy hô hấp có chút dồn dập, giáo chủ đây là chuẩn bị đưa cơ duyên a!
" Chúng thuộc hạ đã rõ ràng, mời giáo chủ chỉ dạy!" Đồng thanh hô, cùng khom người, cùng quỳ xuống, không phải diễn tập qua chứ?
Thiên Ma Giáo thành lập được gần trăm năm, tuy cao thủ vô số nhưng về vấn đề tu hành lại không quá phát triển.
Tàng Thư Các công pháp chưa được đa dạng, Thiên Các chỉ có Thiên Ma Quyết của hắn và công pháp của ba vị Thái thượng hộ pháp, Địa các chỉ có công pháp của các vị Hộ pháp và trưởng lão Đường chủ trong giáo cộng thêm một vài cuốn thư được từ bí cảnh hay chiến trường, Nhân Các thì toàn công pháp cơ sở, cao nhất mới tới Kim Đan Kì.
Bọn họ tu vi đến cấp độ này muốn tăng tiến là rất khó, nhất là mấy loại chức nghiệp đặc biệt này muốn tăng khó càng thêm khó.
" Được rồi, các chức nghiệp của các ngươi ta cũng rõ ràng, đây là những kiến giải mà ta thu thập được, các ngươi cầm lấy mà xem, nếu có điều không hiểu có thể hỏi Thiếu Giáo chủ, nàng sẽ giúp các ngươi giải đáp.
"
" Thiếu Giáo chủ tinh thông những thứ này?" Hoàng lão nghi ngờ hỏi — QUẢNG CÁO —
Nghe thấy hắn nói thế mấy người còn lại kể cả hai vị Thái thượng hộ pháp cũng không khỏi liếc mắt, âm thầm tán thưởng cho lá gan của hắn, lần trước