Lần này Lục Huy họp mặt chủ yếu muốn một là dẫn Tiểu Thanh Trúc xem qua chiến tranh phong cảnh, thứ hai là muốn xem khởi đầu cuộc chiến như thế nào, nếu tất cả thuận lợi thì hắn có thể bắt tay vào tiến hành bước tiếp theo.
Trò chuyện được một lúc, dỗ cho Tiểu Thanh Trúc đi ngủ, Lục Huy mới quay lại hành cung, các hộ pháp Đường chủ vẫn đứng nguyên chờ hắn.
Lục Huy vẻ mặt nghiêm trang nói:
" Trận chiến này các ngươi hãy buông tay mà làm, có hậu quả gì ta sẽ sử lý.
Còn nữa!.
có lẽ qua một thời gian ta sẽ phi thăng!" Hắn khẽ thở dài.
Tất cả mọi người nghe hắn nói vậy khẽ biến sắc, Lục Huy cũng không để ý bọn họ mà vẫn tiếp tục:
" Ta đem con gái ta giao cho các ngươi, hãy âm thầm bảo hộ nó cho tốt, nếu mà ta biết nàng ở giới này chịu uất ức gì sẽ có một ngày ta giết sạch các ngươi.
" Hắn không hề lộ ra sát khí, cũng không dùng lạnh lùng giọng điệu, chỉ bình bình thường thường mà nói nhưng cũng khiến đám người lạnh run, sau lưng thầm đổ mồ hôi lạnh.
" Chúng thuộc hạ thề chết hộ tá Thiếu Giáo chủ!"
" Tốt lắm, các ngươi giúp ta làm việc ta cũng không khiến các người thiệt thòi, đây là phần thưởng trước, sau này nếu có ai có thể phi thăng vẫn có thể hiệu lực cho ta.
"
Nói rồi hắn lôi ra một đống cấp cao đan dược mua từ cửa hàng hệ thống.
Số đan dược này đã tiêu tốn của Lục Huy toàn bộ số điểm mới tích cóp được nhưng hắn cũng không đau lòng chút nào.
Điểm là phải dùng hợp lý, tuy sau này sẽ có khả năng lâm vào nguy cơ không có điểm trong một thời gian nhưng theo hắn nghĩ phải sắp xếp Thiên Việt đại lục thật ổn thoả thì hắn đi mới an tâm.
Những vị Đường chủ Hộ pháp nhìn thấy từng lọ từng lọ đan dược được phân phát lên thì hô hấp dồn dập.
— QUẢNG CÁO —
Phải biết tu vi của bọn họ ở Thiên Việt đại lục ngoài mấy lão quái vật thì cũng coi như xếp vào hàng đầu.
Muốn nâng cao tu vi nhanh chóng chỉ có thể dựa vào thiên tài địa bảo hoặc đan dược bậc cao do đích thân Dược đạo Tông sư luyện chế, nhưng Dược đạo Tông sư sao mà khán hiếm, muốn nhờ bọn họ luyện đan dược có khi phải chờ mấy năm, không chỉ vậy còn phải bồi phí luyện đan vô cùng khủng bố.
Mà bây giờ giáo chủ tiện tay lôi ra một đống cấp cao đan dược, có thể thấy giáo chủ thủ đoạn khó lường bậc nào.
Bọn họ không phải không nghĩ tới Giáo chủ ngộ nhập Thượng cổ đan sư động phủ, vơ vét sạch toàn bộ nhưng liệu đan sư thượng cổ bảo tồn được chừng này đan dược?
Cả đám hưng phấn thu lấy đan dược, liên tục thề thốt sẽ bảo vệ tốt Tiểu Thanh Trúc.
Không phải Lục Huy nghi ngờ bọn họ phản bội, đã dùng người thì không nghi người nhưng tâm phòng bị không thể không có.
" Hừ, có tầng đan dược này, kẻ nào dám phản bội con gái ta kết cục sẽ rất thê thảm!" Lục Huy nở nụ cười quỷ dị.
Đan dược là đan dược không sai, nhưng thêm vào trong đó cái gì thì không ai biết được!
Một đêm qua đi, sáng sớm gọi Tiểu Thanh Trúc dậy, theo thường lệ làm cho con bé một đạo bữa ăn sáng, mấy vị hộ pháp đi qua nhìn thấy thì trợn mắt há hốc mồm, luôn miệng tặc lưỡi lấy làm lạ, cả đời này bọn hắn chưa bao giờ thấy giáo chủ hiền như vậy.
Lục Huy cũng không để ý bọn hắn, ta làm đồ ăn cho con gái ta có gì mà ngại?
Cùng thời gian, trong một phi chu gần đó, một vị Đường chủ đi trước dò đường đã quay về bẩm báo cho 3 vị Thái thượng hộ pháp: — QUẢNG CÁO —
" Hồi Thái thượng Hộ pháp, thám tử hồi báo phía trước hơn vạn dặm có đại quân chính đạo tập kích, xem cờ hiệu hình như do Thượng Nguyên Tông và Huyền Lam Đạo Quán dẫn đầu.
"
" Có thấy người của Bách Liên Cung hay Vạn Linh Hoàng triều không?" Tiêu Hình mặt không đổi sắc hỏi, La Sinh và Trịnh Phàm hai vị Thái thượng hộ pháp cũng chú ý tới.
Vị Đường chủ này ngay lập tức báo thêm:
" Không thấy bóng dáng Vạn Linh Hoàng triều, còn Bách Liên Cung chỉ thấy lác đác