Bên ngoài Luyện Âm Thái Cực Đồ, ba vị Thái thượng hộ pháp khẽ mỉm cười nhìn xuyên qua trận pháp và kết giới.
Kết giới mà Lục Huy bố trí rất có ý tứ, người bên trong không thể nào cảm nhận được tình huống bên ngoài nhưng ở bên ngoài chỉ cần tu vi đủ một điểm đều có thể dễ dàng quan sát bên trong, lại thân là mắt trận nên tám người rất dễ dàng quan sát.
Trịnh Phàm vừa quan sát vừa nói, không hề để công sức hay thủ đoạn của Hạo lão tổ ở trong lòng:
" Cái đồ chơi kia rất có ý tứ a, không bằng đem về cho Thiếu Giáo chủ chơi đùa một chút, các vị thấy thế nào?"
" Không tệ!" La Sinh cũng gật gù.
Một câu nói của hai người đã phán định kết cục của Hạo lão tổ và pháp bảo này.
Tiêu Hình thì lại khẽ thở dài:
"Ài, mong Thiếu Giáo chủ mau chóng trưởng thành, có thể giúp Giáo chủ phân ưu a!"
Đám người nghe vậy đều trầm mặc, bọn họ biết Giáo chủ vì con gái mình mà hi sinh quá nhiều, thậm chí bốc lên phong hiểm phải đối mặt cùng lúc với Thánh Địa và Yêu Tộc.
Tuy bọn họ đã từng nghe Lục Huy nói qua sẽ dàn xếp ổn thỏa mọi chuyện nhưng một mình Giáo chủ đối mặt liệu có thật sự dễ dàng?
Nhưng những việc đó dù lấy tu vi của bọn hắn cũng không có tư cách nhúng tay vào nên chuyện bọn họ có thể làm chỉ là giúp Thiếu Giáo chủ nhanh chóng trưởng thành, đánh vững Thiên Ma Giáo địa vị, tận khả năng nâng cao thực lực để sau này còn có cơ hội cùng chinh chiến thiên hạ!
Nghĩ vậy mấy người đều dâng lên hùng tâm tráng chí, hồi ức năm xưa lại chợt ùa về: tay cầm đao tắm nhiệt huyết, hung danh hiện, thảo phạt nghịch nhân đánh ra Thiên Ma Giáo!
Nhiệt huyết không bao giờ cạn, Thiên Ma chi hạ không bao giờ lùi!
Mà lúc này, trong Trận pháp.
— QUẢNG CÁO —
Hai phái chính đạo gào thét trong vô vọng, từng người từng người một ngã xuống.
Đầu tiên là linh lực bị hút cạn, đến cuối cùng ngay cả linh hồn đều bị hút, thứ còn lại chỉ là thân thể gầy còm.
Mấy vị đại năng thấy tình cảnh này càng là tuyệt vọng, từ Nguyên Anh kì cho dù nhục thân hủy hoại nhưng linh hồn vẫn còn đều có thể đoạt xá trùng sinh, đến Xuất Khiếu kì linh hồn có thể thoát li thể xác trong thời gian dài, mà Hoá Thần kì linh hồn thăng hoa càng có thể độc lập hành động, chỉ cần có tài liệu thích hợp đoán tạo lại một bộ nhục thân mới hoàn mĩ phù hợp không phải là không có khả năng.
Thế nhưng bây giờ Hợp Âm Tử Cực Bồn lại đem cả linh hồn bổn nguyên của bọn họ thôn phệ, bảo sao cả đám không tuyệt vọng?
Huyền Lam Đạo Nhân và Hạo Phong cũng không có dư thời gian chửi thề, bọn hắn đều phải phí hết sức lực chuyên tâm chống cự lại lực hút.
Trái lại, Hạo lão tổ lại vô cùng nhẹ nhàng.
Hắn khoan thai bắt tay sau lưng, vừa tiến lại linh khí vừa mỉm cười, một bộ đi dạo hậu hoa viên đồng dạng.
Hạo lão tổ trong lòng cũng không vội, hắn nghĩ rằng Thiên Ma đã bày ra linh lực kết giới mà không ngay lập tức giết hại bọn hắn có thể thấy hắn muốn cho đám Thiên Ma Giáo chúng nhân làm gì đó, rất có thể là huyết tế.
Bởi vậy thời gian bố trí đại trận có khả năng sẽ hơi dài, một chút lãng phí của hắn cũng không đáng là gì nhưng hắn cũng phải nhanh chóng một chút, cẩn tắc vô áy náy a!
Nghĩ vậy, Hạo lão tổ nhanh chóng tới gần Hợp Âm Tử Cực Bồn, mặc kệ đám người tức đến nổ mắt hắn vẫn bình chân như vại, khẽ lẩm nhẩm pháp quyết.
Từng sợi từng sợi khí trắng mỏng manh từ trong đầu hắn thoát ra, nó mông lung mờ ảo tuy nhìn thấy nhưng lại không thể chạm, khẽ phất phơ rồi theo một quy luật nào đó dần dần dung nhập vào Hợp Âm Tử Cực Bồn đang phiêu phù trên không trung.
Từng sợi khí thoát ra sắc mặt Hạo lão tổ lại khó coi thêm một phần nhưng hắn vẫn kiên trì không gián đoạn.
Đột nhiên, Hợp Âm Tử Cực Bồn vẫn bình thản xoay chậm đột nhiên gia tốc, theo khí trắng dung hợp càng nhiều tốc độ xoay càng lúc càng nhanh cuối cùng còn không nhìn thấy chu kì gia tốc.
Có lẽ do điều khiển Thượng cổ linh khí này có chút quá sức khiến Hạo lão tổ mồ hôi đầm đìa, gương mặt trắng bệch lộ ra dáng vẻ vô cùng đau đớn, thân hình cũng lung lay như sắp đổ.
— QUẢNG CÁO —
Nhưng Hạo lão tổ lại cười, nụ cười vô cùng xán lạn