Mộc Linh Tộc trưởng cũng đi qua Thiên Mục Động Phủ mấy lần, xe nhẹ đường quen, rất nhanh hắn tới trung tâm động phủ.
Mặc dù gọi là động phủ của Yêu Vương nhưng thực ra ngoài có chút lớn cùng bộ bàn ghế uống trà, một chiếc bồ đoàn thì cũng chẳng có thứ gì.
Có thể nói so với cửa động hoa thơm cỏ lạ thì bên trong lại chuẩn nhà lão nông dân.
Mộc Linh Tộc trưởng không nhìn nhiều, nhanh chân đến trước một người đang nhắm mắt dưỡng thần trên bồ đoàn.
Lão cũng không dám đánh thức, chỉ yên lặng cúi đầu đứng đấy.
" Lão Mộc, nghe nói ngươi có chuyện quan trọng tìm ta?" Qua vài hơi thở sau, một giọng nói trầm ổn mà uy nghiêm vang lên.
Lão tộc trưởng giữ nguyên tư thế, vội vã đáp lời:
" Khởi bẩm Yêu Vương, đúng vậy!"
" Nói đi, nhưng nếu đáp án không khiến ta hài lòng, ngươi tự biết kết quả khi cắt đứt ta bế quan a!"
Trong giọng nói lộ ra sự bình thản nhưng Lão tộc trưởng toàn thân khẽ run, trên trán khẽ rịn ra một tầng mồ hôi lạnh mà lão cũng không dám đi lau.
" Thuộc hạ không dám, trong lãnh địa của ta mới phát hiện ra một hư không thông đạo, chúng ta cũng không dám xông vào trước nên đã ngay lập tức chạy tới bẩm báo Yêu Vương, mong Yêu Vương minh xét!"
" Hư không thông đạo?" Trong giọng nói của Yêu Vương mang chút ngạc nhiên, biểu cảm không khác Lão tộc trưởng khi vừa nghe báo cáo.
Dù sao cái đồ chơi này cũng hiếm gặp mà mỗi lần xuất hiện đều có bí cảnh hiện thế, cơ duyên ngập tràn a!
Đến cấp độ như Yêu Vương, trợ giúp từ việc tự thân tu luyện có hiệu quả cực thấp, muốn nâng cao tu vi đa phần dựa vào thiên tài địa bảo.
Mà những thứ đó ở đâu? Đa phần là bí cảnh a!
Bởi vậy có bí cảnh là có tranh đoạt.
" Có bị thế lực nào phát giác chưa?" Trong giọng nói của Yêu Vương mang theo một tia gấp gáp.
" Khởi bẩm Vêu Vương, hư không thông đạo nằm trong lãnh địa của chúng ta, mặc dù gần biên giới Trùng Hoàng Tộc nhưng khi phát hiện ta đã đem phong tỏa rồi cấp tốc chuyển cáo ngài, chưa một ai phát hiện! "
Nói đến đây lão có chút chột dạ, thông đạo là do Lục Huy phát hiện chứ nhỉ? Mà cũng không đúng, hắn trong lúc bị truy sát đã vô tình phát hiện nhưng cũng không nhìn rõ nên không tính là biết.
— QUẢNG CÁO —
Kẻ thù truy sát? Liệu bọn chúng có phát hiện? Nếu bọn chúng biết!
Trong lòng nổi lên hàn ý nhưng mặt ngoài lão vẫn bất động thanh sắc, tốt nhất là không bị phát hiện a!
" Ngươi làm tốt lắm! Sau này ta chắc chắn trọng thưởng!" Thiên Mục Thiềm cất tiếng cười to, không ai phát hiện vậy bí cảnh này toàn bộ thuộc về riêng hắn a!
Hắn cũng rất thưởng thức Mộc Linh Tộc, tộc đàn này xưa nay an phận thủ thường nhưng làm việc hết sức quy củ, sau này có cơ hội nên nâng đỡ một hai.
Ngươi nuôi trâu thì cũng phải cho trâu ăn no nó mới có sức cày a!
Cáo tri xong xuôi, Mộc Linh Tộc trưởng được cho phép liền lui ra, cùng hai tộc nhân tức tốc xuống núi, trên đường đi lão cũng không nói lời nào chỉ là sắc mặt có chút ngưng trọng, hai vị tộc nhân thấy thế cũng không nhiều lời.
Lại qua hai canh giờ, về đến trong tộc, một Mộc Linh nhịn không được liền hỏi:
" Tộc trưởng, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"
Lão tộc trưởng cũng không trả lời mà lần nữa dò xét bản thân cùng hai vị tộc nhân cẩn thận, xong xuôi hắn mới thở phào một hơi.
Còn tốt, không bị theo dõi!
Mở ra phòng hộ trận trong phòng, lão mới chậm rãi hỏi:
" Gần đây trong lãnh địa thường xuất hiện nhiều ngoại tộc không?"
" Không có a tộc trưởng, ngoài vị khách nhân lúc trước thì cũng không có ai, mà ngươi hỏi cái này làm gì?" Một Mộc Linh khó hiểu hỏi.
Lão nghe vậy thì trắng mắt, cầm cây gậy khẽ gõ đầu người trước, đồ không có tôn ti lễ phép!
Nhưng lão cũng không trách cứ gì, mọi người đều là thân thuộc nên cũng đã quen, hắn ngưng trọng nói:
" Đại vương rất coi trọng hư không thông đạo, ta lo lắng nếu nó bị ngoại nhân biết được, chúng ta chắc chắn sẽ không thiếu trách phạt, đến lúc đó đám Hoàng Trùng (châu chấu) kia lại bỏ dầu vào lửa, kết cục sẽ không dễ nhìn a!"
Hai người nghe vậy cũng