"Mộc lão quỷ, ngươi muốn chết!" Một tiếng gầm ẩn chứa sự tức giận vô biên.
Tiếng hét tạo thành khí lãng khổng lồ quét áo bào lão tộc trưởng bay phần phật.
Tiếng chưa dứt một bóng người đã hoành không xuất hiện.
Đó là một lão giả, hắn so với Mộc Linh Tộc trưởng cũng chỉ trẻ hơn một chút, nhưng điều làm người ta chú ý nhất là...cái đầu trọc!
Đúng vậy, một lão già trọc đầu, dưới ánh mặt trời càng trở nên bóng loáng.
Mộc Linh Tộc trưởng kém chút bật cười, quả thật...!chói mắt a!
"E hèm, thì ra là Hoàng trọc...!Hoàng tộc trưởng, lâu lắm không gặp a!" Lão nén cười, chắp tay chào hỏi, một bộ mặt hoà ái như lão hữu lâu năm không gặp.
Mà phía đối diện, mấy vị trưởng lão cùng tộc nhân Hoàng Trùng Tộc thấy vị Hoàng đầu...!Hoàng Tộc trưởng hiện thân đều rối rít hành lễ, sau đó đều quăng ánh mắt hận ý về Mộc Linh Tộc trưởng, mà người sau vẫn nhẹ nhàng mỉm cười, một bộ người vật vô hại.
"Mộc Lão quỷ, ngươi nếu không giải thích rõ ràng, dù phải trả giá lớn cỡ nào hôm nay ngươi cũng đừng hòng rời khỏi đây!"
Nói rồi, trên thân Hoàng tộc trưởng khí thế ẩn hiện như một cự long đang giương nanh múa vuốt, chỉ chờ cơ hội lao lên một kích đoạt mạng con mồi.
Mấy vị trưởng lão Hoàng Trùng Tộc tức tốc di chuyển vị trí, hình thành xu thế bao vây, chỉ cần Tộc trưởng ra lệnh sẽ ngay lập tức xuất kích.
Mộc Linh Tộc trưởng đứng giữa vòng vây cũng ung dung không sợ, lão thong thả mở lời:
"Ta tới đây để truyền mệnh lệnh của đại vương a!"
Người sau nghe được lập tức biến sắc:
"Ngươi có ý tứ gì? Đại vương có lệnh?"
"Đúng vậy a! Ta chính là tới truyền mệnh lệnh của đại vương!" Lão tộc trưởng chém đinh chặt sắt trả lời, nhưng nếu để ý kĩ sẽ thấy mắt hắn có chút láo liên xem chừng chột dạ.
Mà đúng lúc, một vị trưởng lão vừa hay bắt gặp, hắn ngay lập tức nổi giận đùng đùng:
"Ta xem ngươi ánh mắt không nghiêm chỉnh, chính là giả truyền mệnh lệnh của đại vương đi? Giả truyền mệnh lệnh chính là tội chết, người người có thể tru diệt!"
Mấy người khác ánh mắt cũng thay đổi, nhìn về phía Mộc Linh Tộc trưởng mang theo một tia chất vấn.
Mà người sau khoé miệng lại dâng lên độ cong nhỏ bé không dễ phát giác.
— QUẢNG CÁO —
Lão ung dung liếc mắt:
"Ngươi có gan nói lại lần nữa?"
Hoàng tộc trưởng nhìn thái độ của đối phương, một sự bất an tột độ từ đáy lòng dâng lên.
Hắn cũng không dám chắc lão hồ ly kia là nói thật hay nói giả.
Nếu là nói thật tại sao lại có ánh mắt chột dạ? Còn là nói dối tại sao lại quá ung dung?
Theo thời gian trôi qua, sự bất an đó càng lúc càng mạnh, yêu lực bất tri bất giác nhấc lên.
Quả nhiên, tên trưởng lão kia nhấc miệng chuẩn bị nói điều gì...
Đùng!
Một bàn tay đột nhiên phiến lên sau ót hắn nhưng may mắn được một bàn tay khác ngăn cản, yêu lực dư ba tạo thành khí lãng thổi bay tên trưởng lão cho thấy một kích này không nhẹ.
Chính là Hoàng tộc trưởng ra tay bảo hộ!
Mấy người từ trong rung động khẽ thở phào nhẹ nhõm, có tộc trưởng ngăn cản hắn sẽ không lại ra tay đi?
Nhưng không ai ngờ tới, một bàn tay khác đột nhiên thò ra chụp xuống đỉnh đầu vị trưởng lão kia, Hoàng tộc trưởng cũng chưa kịp ngăn cản, ngay tức khắc đầu tên xấu số kia thành một đoá huyết hoa nở rộ.
Cho đến lúc chết hắn cũng không hiểu vì sao mà chết!
Đáng thương a!
Tộc trưởng Hoàng Trùng Tộc tức muốn rách cả mí mắt.
Đây chính là hai vị trưởng lão a, nửa bước Yêu Hầu thực lực cứ thế uất ức mà chết, muốn bồi dưỡng thêm hai người lại phí không biết bao nhiêu tài nguyên.
Hai mắt hắn trở nên đỏ ngầu, yêu lực cuồng bạo phun trào, khí tức không chút thua kém Lục Huy cùng Mộc Linh Tộc trưởng.
Đây là một vị Phản Hư Kì Yêu Hầu hàng thật giá thật a, mà đồng cảnh giới yêu thú so nhân tộc càng mạnh.
Cho dù là Lục Huy cũng phải vận dụng hết thủ đoạn mới có khả năng đối kháng.
— QUẢNG CÁO —
Mộc Linh Tộc trưởng nhìn trạng thái sắp bạo nộ của Hoàng Trùng Tộc trưởng, sắc mặt lão cũng có chút ngưng trọng, dù sao tên này bạo tẩu ra cũng có chút khó làm.
"Hoàng Tộc trưởng, ta là đến truyền mệnh, hai tên kia lại dám chất vấn ngăn cản hết lần này tới lần khác, có tên còn ra tay với ta, đây là ta bất đắc dĩ ngăn cản a.
Thêm nữa, dám nghi ngờ sứ giả truyền tin chính là nghi ngờ đại vương, Hoàng Tộc trưởng, nếu để lộ ra hậu quả các ngươi có thể gánh chịu? Tất nhiên tâm ta thiện