Cầm Quỷ Lĩnh Ma Đao trong tay, cảm giác mát lạnh từ thân đao truyền đến.
Hắc khí lượn lờ như quỷ vụ âm trầm mang theo một tia khí tức tà ác.
Lục Huy hơi nhíu mày, xem ra thanh đao này cũng không phải vật gì tốt.
Nhưng không sao, ta là ma đạo đại năng, dùng Ma Đao mới là tuyệt phối chứ nhỉ?
Đem ma lực truyền vào Quỷ Lĩnh Ma Đao, thân đao hơi hơi rung động hưng phấn, thật không ngờ ma khí cùng hắc khí lại cộng minh với nhau.
Lục Huy vô cùng vui mừng, tăng thêm cường độ ma lực, theo đó cũng đem một tia thần niệm thăm dò vào, hắn muốn tốc chiến tốc thắng một hơi kí kết khế ước.
Đúng vậy, vũ khí muốn sử dụng thuận tiện như tay chân, điều cần thiết nhất là phải kí kết khế ước.
Vũ khí cấp bậc thấp không nói làm gì nhưng đến cấp độ như linh khí pháp bảo, bọn chúng đều tự có Linh tính của mình, nếu tu giả không được sự chấp nhận của chúng nhẹ thì không cách nào phát huy ra toàn bộ uy lực, nặng thì nhận lấy phản phệ.
Tất nhiên, nếu cấp bậc tu giả vượt quá pháp bảo có thể cưỡng ép nhận chủ, tuy sẽ có một số tai hoạ ngầm nhưng dựa vào thực lực áp đảo còn cần lo lắng sao?
Quỷ Lĩnh Ma Đao cấp bậc còn vượt qua Lục Huy một chút, tuy chưa sinh ra Đao Linh nhưng linh tính lại vô cùng mạnh, muốn nhận chủ cũng không dễ dàng gì, cưỡng ép nhận chủ càng không có khả năng.
Nhân Đao tương thích cũng không phải trường hợp hiếm gặp, thông thường sẽ dễ dàng nhận chủ hơn nhiều.
Thế nhưng khi thần niệm tiếp cận thân đao lại nhận một lực cản không nhỏ, nó còn khẽ rung động, Lục Huy có thể cảm nhận từ trong đó sự ngang tàng không khuất phục.
Không hổ là Ma Đao, dù có độ tương thích cao vẫn khó khăn như vậy, khó làm a!
Lại thử qua mấy lần nhưng đều không thành công, hắn hơi nhíu mày suy tư.
Đúng rồi, sao ta lại đem thứ này quên a!
Lục Huy vỗ đùi một cái, thứ đồ chơi kia cũng là phân hồn của mình, tuy không dám sử dụng sức mạnh của nó nhưng đem một chút khí tức thả ra cũng được a!
Nghĩ đến khí tức khủng bố ngày đó hắn cũng không khỏi rùng mình.
Liếc nhìn Ma Đao hắn nở nụ cười ác ác.
— QUẢNG CÁO —
Để cho ngươi không nhận chủ, bây giờ sẽ cho biết sự lợi hại của ta, xem ngươi có hay không đi vào khuôn khổ?
Nói là làm, Lục Huy cẩn thận đem Lục Hồ bỏ qua một bên.
Sợ sẽ đánh thức con bé hắn còn dùng ma lực bao trùm bản thân tạo thành một kết giới cỡ nhỏ ngăn cách mọi khí tức thoát ra.
Thu hồi thần niệm, bấm niệm từng đường pháp quyết huyền diệu.
Sâu trong thức hải, Sát Linh toàn thân bất động như một khúc gỗ đột nhiên mở trừng hai mắt.
Đôi mắt huyết hồng không mang theo một tia tình cảm.
Như cảm nhận được bản thể kêu gọi, nó đm khí tức thả ra, đè ép về phía Quỷ Lĩnh Ma Đao.
Mặc dù chỉ có một tia nhưng vô cùng khủng bố, dù Lục Huy là chủ thể, có thể tiếp nhận uy áp nhưng cũng không nén nổi rung động.
Cái khí tức sát lục đấy vô cùng nồng đậm, hắn cũng không chắc nếu Sát Linh không phải phân hồn liệu mình có ngay lập tức hóa điên, trở thành một cỗ máy giết chóc?
Rất có thể a!
Quăng ánh mắt về phía Ma Đao, người sau khẽ run run, mũi đao chĩa thẳng như lâm đại địch, nhưng dưới khí tức mạnh mẽ nó lại lộ ra mềm yếu không có lực.
Lục Huy có thể cảm nhận được nó đang vô cùng hoảng sợ.
Không chậm trễ, một bên điều khiển Sát Linh phóng thích khí tức, một bên nhân cơ hội đem thần niệm dũng mãnh tràn vào.
Lần này chỉ gặp phản kháng rất nhỏ yếu, sau vài lần trùng kích cuối cùng cũng nhận chủ thành công.
Đem khí tức phong bế, giải trừ kết giới, Lục Huy vô cùng hài lòng.
Tuy phí chút công sức nhưng cuối cùng cũng nhận chủ thành công a!
Cầm đao trong tay huơ huơ vài vòng, không có đao pháp tinh mĩ nhưng vẫn tạo ra uy lực không hề nhỏ.
Hơn nữa điều khiển vô cùng thuận lợi, có thể tùy ý huy sái.
— QUẢNG CÁO —
Rất tốt!
Đem Quỷ Lĩnh Ma Đao thu vào trong đan điền, nó vô cùng thích chí, lơ lửng bay xung quanh Nguyên Thần, người sau mở mắt, bấm niệm pháp quyết huyền ảo điều khiển ma đao nằm ngang trên hai đầu gối, bắt đầu dùng ma lực cùng