Nỗi lòng cha mẹ a!
Dù cho có đi đâu, con cái có bao lớn thì trong lòng họ, chúng vẫn chỉ là những đứa trẻ.
Chúng vẫn luôn tươi cười dạng rỡ như vậy,
Nhìn nụ cười non nớt ngây thơ của con gái, Lục Huy cũng có thoả lòng.
" Này Trúc Nhi, con nghĩ sao nếu phụ thân là người xấu?" Lục Huy có chút mất tự nhiên hỏi
" Sao phụ thân lại nói thế? Trong lòng nữ nhi phụ thân luôn là người tốt nhất!" Tiểu Trúc cười đáp lại
" Ha ha ha, đúng vậy a, phụ thân chỉ cần tốt với con là được chứ nhỉ!"
" Đúng vậy!"
" Thanh Trúc nhà ta sắp sinh nhật rồi, con muốn ta tặng gì nào?" Lục Huy cười thần bí
" Ưm, phụ thân tặng gì con đều thích" Lục Thanh Trúc không suy nghĩ gì mà trả lời
" Được, đến hôm đó ta sẽ cho con thật bất ngờ!"
! ! !
Thượng giới
Thế giới này nhìn qua có vẻ không khác gì Thiên Việt đại lục, thế nhưng
Thế giới này càng thêm lớn, linh khí đậm đặc không biết bao nhiêu lần, rất nhiều cường giả được xưng đỉnh phong của Thiên Việt đại lục ở thế giới này ở đây lại có thể bắt gặp đầy đường
Một sơn cốc nào đó của Thượng giới,!.
Nhìn qua sơn cốc thường thường không có gì lạ nhưng nếu có đại năng đi qua nhất định có thể xem xét ra điểm bất phàm,
Có trận pháp!
Trong sơn cốc chỉ có một đình viện, lúc này đã ngồi 3 hắc bào nhân
Họ khí tức nội liễm, nhìn như những người bình thường,
Nhưng vào được trong trận pháp có thể là người bình thường sao?
" Vẫn chưa có tin tức sao? " Một hắc bào nhân bộ dáng khô gầy, khàn khàn lên tiếng
" Có lẽ sắp có rồi, ta đã câu thông cho tên đó rồi" Hắc bào nhân khác vừa dứt lời, ngọc phù trong tay bỗng sáng lên
Khẽ xem xét, hắn lộ vẻ vui mừng
" Thế nào?", hắc bào nhân thứ ba tò mò hỏi
" Ha ha, tin tức nói hắn đã nghe ngóng được chút ít, có lẽ đợi một thời gian nữa là tốt"
" Tốt tốt tốt" Khô bại nhân liên tục khen hay
Hắc bào nhân thứ ba nghe vậy lại cười khặc khặc quái dị:
" Khặc! Khặc ! Đúng là đồ ngu! Đợi đồ vật tới tay, tinh huyết của mấy vị Độ Kiếp Kì đó chắc là rất mỹ vị!" Hắn khẽ liếm môi
Mà lúc này, lại một nơi khác trong Thượng giới,
Thanh gia- một trong những đỉnh cấp gia tộc
Thư phòng,
Một người trung niên nam tử ngồi trên ghế thái sư, — QUẢNG CÁO —
Hắn vóc người hùng hậu, khuôn mặt cương nghị lúc này lại mang chú sầu lo:
" Còn bé vẫn tốt chứ?"
" Theo mệnh hồn xem xét thì vô cùng tốt!"
Một người trung niên có vẻ già dặn hơn đáp lời
" Có tin tức cụ thể không?"
" Không rõ, vẫn đang định vị ngọc phù,"
" Tra, nhất định phải tra cho bằng được!" Trung niên nam tử trẻ có chút nổi giận
" Được, vậy ta lùi xuống trước" Nam tử già dặn hơn cáo lui.
Đang một đường bôn tẩu trở về chính viện, nam tử già dặn hơn có chút bất mãn
" Hừ, thật cởi ta như thuộc hạ của ngươi? Nếu không vì gia tộc thì còn lâu ta làm!"
Lúc này phía trước xuất hiện một lão giả, nhìn xem hắn tinh thần quắc thước, đã dẻ hồng hào, có lẽ tu dưỡng vô cùng tốt, hắn khẽ đi tới hỏi như thể huynh đệ tốt lâu năm:
" Thanh Trung lão đệ cớ sao lại tức giận như vậy?"
" Thì ra là Đường lão tiền bối, thất kính thất kính" Thanh Trung vội khom người bái kiến
Dù sao người ta tuổi tác cũng lớn hơn mình a!
" Ha ha, gì mà tiền bối không tiền bối nghe xa lạ, cứ gọi ta lão ca là được" Vị Đường lão này càng thêm khách khí
" Tiểu đệ đâu dám!" Thanh Trung cũng hạ giọng
" Trung đệ hà cớ gì phiền não?" Đường lão lân la hỏi
" Ài, cũng không có gì, chỉ là một số sự vụ trong gia tộc, có một số người dụng làm việc riêng nên hơi phiền não!"
" Nếu là chuyện trong gia tộc ta cũng không hỏi nhiều, nhưng nếu có gì cần giúp Thanh Trung lão đệ cứ nói, với giao hảo bao năm qua của hai gia tộc chúng ta, chỉ cần việc ta có thể giúp đỡ, lão ca sẽ không chối từ.
"
Thạch Trung ra vẻ hơi khó xử, suy nghĩ một lúc lúc này mới truyền âm nói
" Nói lớn cũng không lớn, chúng ta đang tìm một người, người này cũng quan trọng với giá tộc, nếu có thể thì xin Đường lão để ý một hai!"
" Đây chính là khí tức của chúng, vậy làm phiền lão ca rồi!" Dứt lời Thanh Trung lôi ra một cỗ khí tức thần hồn bị phong ấn, cỗ khí tức này vẫn còn non nớt, xem bộ dáng vẫn chưa hoàn toàn trưởng thành
" Được, lão ca ta sẽ chú ý nhưng lão đệ ngươi lao tâm khổ tứ vì gia tộc như vậy, không làm giả chủ cũng là điều tiếc nuối a!" Đường lão như vô tình nói một câu
Thế nhưng nghe vậy Thạch Trung lại khẽ nhíu mày, trong mắt xẹt qua một tia không cam lòng
Dù chỉ thoáng qua nhưng Đường lão vẫn bắt được, hắn khẽ mỉm cười
" Vậy lão ca đi trước, có gì ta sẽ liên hệ cho lão đệ sau" Nói rồi hắn phiêu nhiên bay đi
Thanh Trung trầm tư một lúc rồi khẽ lắc đầu, hắn biến mất ngay tại chỗ, lúc trở lại đã ở trong thư phòng ban đầu
" Gia chủ đệ đệ, kế hoạch hoàn thành!"
" Vất vả Đại ca, sau này phiền huynh giúp ta thêm một đoạn" Trung niên nam tử từ ghế tháu sư đứng dậy, khó có được nụ cười.
Một bên khác,
Sau khi từ rã Thanh Trung, vị Đường lão này một đường phi hành
Trải qua một vài đoạn đường, đảm bảo không có người theo dõi hắn ẩn thân đến trước sơn cốc, quỳ rạp xuống đất:
" Đường Sơn tham kiến ba vị đại nhân" — QUẢNG CÁO —
Hắn đâu còn là dáng vẻ tiên phong đạo cốt? Có chỉ là nồng đậm vẻ nịnh nọt
" Sự việc đến đâu