"Được rồi, lúc này chắc đám đệ tử cũng xây dựng được vài gian phòng rồi, về đó nghỉ tạm trước đã!" La Sinh thu thập tâm tình, khoát tay nói.
Bảy người cũng lộ vẻ phức tạp nhưng dù không nỡ thì cũng không có cách nào.
Hắc Dung bồng Tiểu Thanh Trúc cùng mấy vị Thái thượng hộ pháp, bát đại hung thú đồng loạt phóng về hướng cứ điểm tạm thời.
Chưa đi được bao xa, đột nhiên một tiếng sấm rền vang khiến tất cả đều giật mình.
Huyết Vân vừa tán đi Hắc Vân lại ùn ùn kéo tới.
Chỉ trong chốc lát trong phạm vi ngàn dặm Thiên Địa đều bị màn đêm bao phủ.
Ầm ầm! Ầm ầm!
Một tia chớp thô to như đại thụ vạch phá bầu trời chiếu rọi màn đêm sáng như ban ngày.
Trần Thương run rẩy mở miệng:
"Vẫn còn sao?"
"Hình như không phải, chúng ta đều không nằm trong phạm vi lôi kiếp, nên nó cũng không phải vì Thiếu Giáo chủ mà tới!" La Sinh sắc mặt ngưng trọng, hắn cũng không hiểu rốt cuộc đang xảy ra chuyện gì.
Tám hung thú yên lặng không nói, bọn chúng dõi mắt quan sát thật kĩ, cuối cùng cũng hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Hai đợt Thiên Diệt đều đã kết thúc, kiếp vân cũng đã tán đi, bây giờ không phải Thiên Diệt mà là Thiên Phạt!
Mà đối tượng ứng kiếp lại chính là cái pháp bảo kì dị kia!
"Đi mau, đừng dừng lại, cách càng xa càng tốt!" Nhân Xà ngưng trọng nói.
"Được!"
Tám thú do có thương thế trong người nên không có cách nào xé mở không gian nên tất cả đều sử xuất hết toàn lực phi hành.
Cùng lúc đó, phía bên trên Hợp Âm Tử Cực, sau khi thôn phệ đại lượng Huyết Vũ thể tích của giọt nước kì quái kia lúc này đã phát triển lớn chừng một nắm đấm.
Mà theo đó Huyết Quang cùng Hắc Khí càng tán phát ra nồng nặc.
Đoàng!
Đạo lôi kiếp thô to chuẩn xác bổ trúng giọt nước kì quái khiến toàn thân nó phát ra tiếng vang xì xì, từng tia lôi điện nhỏ bé quanh quẩn nổ vang lốp bốp loé lên từng tia sáng khác thường.
Theo lôi điện bổ xuống hắc khí cũng bị đánh rơi không ít nhưng trái lại sắc tím của nó lại càng đậm hơn một chút.
Lại một đạo lôi kiếp nữa chuẩn bị rơi xuống, đột nhiên giọt nước phóng thẳng lên trời trực diện nghênh đón lôi kiếp.
Lần này nó cũng không bị động đón đỡ mà tự bung ra rồi hóa thành một cái miệng lớn một ngụm đem lôi kiếp nuốt vào.
Ầm ầm!
Dường như bị chọc giận, lôi đình không ngừng nổ vang, tâm kiếp không ngừng tích tụ.
Một hơi thở sau đạo lôi kiếp thứ ba bổ xuống, tuy uy thế đã mạnh hơn gấp hai lần nhưng vẫn bị giọt nước dùng cách cũ đón đỡ.
Liên tục cắn nuốt ba đạo lôi kiếp tuy khiến thể tích của nó rút đi không ít nhưng trái lại cũng ngưng thực hơn nhiều.
Màu xám tro cùng màu tím nhạt được tôn lên vô cùng bắt mắt, mới nhìn qua tựa như bảo ngọc.
Tiếp diễn ba đạo Thiên Lôi đầu tiên là liên tục sáu đạo nữa, mỗi một đạo đều mạnh hơn một đạo.
Cho đến đạo thứ chín uy năng đã đạt đến mức vô cùng khủng bố, áp lực mà nó mang lại không khác gì đợt Thiên Diệt vừa nãy nhưng khiến lòng người run sợ.
Dù đã chạy trốn cực xa nhưng đám người La Sinh cũng không khỏi run sợ, một lần nữa cảm nhận luồng áp lực khiến bọn họ bất giác nghĩ tới trận Thiên Diệt vừa qua.
Cái tư vị đó không ai muốn được trải nghiệm một lần nữa!
Thế nhưng dưới Thiên Uy kinh khủng như vậy giọt nước kì dị kia cũng không hề hấn gì, tuy bị hao tổn không ít nhưng cuối cùng cũng vượt qua.
Mặc tà khí đã bị đánh tan kia lại lần nữa hội tụ, thậm chí còn bộc phát khủng bố hơn ban đầu gấp trăm lần.
Tà uy ngập trời!
! ! ! !
Tây Phương Đại Diễn Tự.
Trụ trì ngồi xếp bằng trong đại điện, ánh mắt lại dõi về phương xa.
Lão nhìn Huyết Vân đã tiêu tán rồi lẩm bẩm:
"Hồng Liên Tam Kiếp, mới qua hai kiếp đã tiêu tán.
Đại nạn giáng lâm, Thiên Việt đại lục khí vận đang suy yếu không cách nào chịu đựng kiếp cuối cùng sao? Tiểu nữ oa kia vận khí không tệ a!"
Thiên Diệt thực chất cũng không đơn giản như vậy, nó chia làm Tam Kiếp, Lục Kiếp cùng Cửu Kiếp.
Tùy theo giới hạn của thế giới mà phán định mức độ Thiên Kiếp, nhưng lần này Tiểu Thanh Trúc mới chỉ đó có hai kiếp, kiếp thứ ba do bị giới hạn của Thiên Việt đại lục nên vẫn chưa độ