Đế Đô đã chính thức bước vào mùa thu, trước lần kiểm tra thai sản thứ hai, Thẩm Tây Thừa sắp xếp thời gian rảnh rỗi cùng với Giản Nhân Nhân mang sổ hộ khẩu đến cục dân trí làm thủ tục đăng ký kết hôn.
Trước tiên là phải làm giấy chứng nhận kết hôn, sau đó còn phải làm giấy chứng nhận sinh nở, làm mấy thủ tục giấy tờ này đã rất phiền phức rồi chứ đừng nói đến hộ khẩu của Giản Nhân Nhân vẫn còn chưa được chuyển tên.
Đúng như Giản Nhân Nhân thầm nghĩ, hai người sau khi sống chung dưới một mái nhà có thể bồi dưỡng tình cảm phát triển đến mức độ nhất định. Ít nhất cho đến thời điểm hiện tại, tự cô cũng đã cảm nhận được rằng quan hệ giữa hai người họ đã khá hơn trước rất nhiều, còn về phần Thẩm Tây Thừa, cô thực sự không nhìn ra suy nghĩ của anh.
Cô đã từng đọc một bài viết trên weibo, trải nghiệm của những đôi tình nhân cách biệt tuổi tác như thế nào, phía bên dưới đã có câu trả lời gây ấn tượng sâu sắc đối với cô.
Chàng sâu sắc từng trải đã hiểu rõ những khó khăn gút mắc và sự lãng mạn trong cuộc sống. Còn nàng đơn giản thuần hậu, trong lòng luôn tràn đầy những mong ước và mộng mơ.
Nếu đặt trong hoàn cảnh của cô và Thẩm Tây Thừa thì vô cùng phù hợp.
Cô không phải là người giỏi che giấu cảm xúc, thế nên tất cả những sự thay đổi về cảm xúc của cô Thẩm Tây Thừa đều có thể cảm nhận được từ ánh mắt, nhưng từ lúc bắt đầu quen cho đến nay, trong lòng anh nghĩ gì, cô lại chẳng hề đoán biết được.
Buổi sáng, cũng giống như mọi ngày, lúc Giản Nhân Nhân tỉnh dậy đã thấy cô giúp việc đến và chuẩn bị xong bữa sáng.
Cô giúp việc rất chịu khó cần mẫn. Sáng nào cũng dậy lúc năm giờ để qua bên này chuẩn bị đồ ăn sáng cho cô và Tây Thừa, đợi đến buổi tối họ ăn xong, sau khi thu dọn nhà bếp sạch sẽ ổn thỏa rồi mới trở về, cũng tất bật giống như bao người khác ở Đế Đô vậy.
Cô giúp việc này cũng là do Thẩm phu nhân chọn ra từ trăm ngàn người giúp việc khác, dù gì ở thành phố Hàng Châu này cũng đã xảy ra mấy chuyện phức tạp, khiến cho lòng người bất an.
Đằng nào cũng phải chụp ảnh chân dung nên Giản Nhân Nhân bắt đầu để ý đến việc trang điểm một chút. Bà Thẩm khá thoải mái trong vấn đề này, Thẩm Tây Thừa cũng không quản nhiều, thế nên cô thỉnh thoảng vẫn trang điểm nhẹ, giống như hôm nay cô trang điểm một chút, dù gì cũng là chụp ảnh mà.
Mấy ngày trước Giản Nhân Nhân cùng Thẩm phu nhân đi dạo phố sắm đồ để chuẩn bị cho ngày hôm nay, còn đặc biệt mua cho cô và Thẩm Tây Thừa mỗi người một chiếc áo sơ mi trắng. Giống bây giờ chẳng hạn, cả hai đều mặc chiếc áo đó mang đến cảm giác như họ là vợ chồng thực sự.
Có không ít các cặp đôi đến đăng ký ở cục dân chính, ít ra ở phương diện này không có kẻ nào lạm quyền được, đến cả Thẩm Tây Thừa cũng phải ngoan ngoãn đứng xếp hàng ở đây.
Kết hôn quả thực là chuyện rất kỳ diệu. Chỉ cần điền thông tin, đóng dấu xác nhận, cầm sổ đỏ là họ đã chính thức trở thành vợ chồng trên pháp luật rồi sao?
Cầm quyển sổ đỏ trên tay, trong lòng Giản Nhân Nhân bỗng dấy lên cảm giác tất thảy đều đã an bài.
Không lâu trước đó cô còn vì chuyện mang thai mà lo lắng bất an, cũng từng hạ quyết tâm sẽ bỏ đi đứa bé. Vậy mà bây giờ lại sắp trở thành vợ người ta, mấy tháng sau còn sắp trở thành mẹ của một đứa trẻ. Quả thật biến cố trong cuộc đời đúng là khó lường trước được.
Sau khi lên xe, Thẩm Tây Thừa không lái xe đi ngay mà một tay nắm lấy vô lăng, một tay nắm chặt quyển sổ đỏ, trong ánh mắt anh có chút hoảng hốt.
- Không ngờ là chúng ta kết hôn rồi.
Giản Nhân Nhân cảm khái thốt lên một câu, mặc dù họ đã “chung sống bất hợp pháp” được một khoảng thời gian rồi.
- Ừ, kết hôn rồi.
Thẩm Tây Thừa đưa quyển sổ cho cô,
- Em cất cẩn thận đi.
Giản Nhân Nhân đón lấy quyển sổ từ tay anh, đặt nó vào trong túi.
- Tiếp theo sẽ làm giấy đăng ký sinh nở, xem ra đứa bé sẽ không phải nằm trong diện danh sách đen rồi.
- Tối hôm qua tôi có một giấc mơ.
Thẩm Tây Thừa nhìn cô một cái rồi nói.
- Mơ thấy gì?
- Tôi mơ thấy một con rắn đuổi theo. Nếu nói giấc mơ này có liên quan đến đứa bé, xem ra con biết mình sẽ không bị vứt bỏ nên nó yên tâm rồi.
Anh nói những lời như vậy khiến Giản Nhân Nhân thấy rất bất ngờ, đây là lần đầu tiên Tây Thừa nói đùa với cô như vậy.
- Em bé báo mộng sao? Vậy thì đáng ra người mơ phải là em mới đúng chứ.
- Có thể do em bé lo sẽ làm em sợ vì dù sao tôi cũng mơ thấy một con rắn.
Giản Nhân Nhân lại sờ vào bụng, giọng điệu không giấu nổi vui mừng nói:
- Vậy đứa bé sau này nhất định sẽ rất ngoan rồi.
Người nhà Thẩm gia hôm nay đều biết họ đi đăng ký kết hôn. Dưới mong muốn mãnh liệt của Thẩm phu nhân, hai người họ mới về ngôi nhà cũ ăn bữa cơm.
Mặc dù bây giờ cô và Thẩm Tây Thừa không sống ở ngôi nhà đó nhưng cứ cách ba đến năm hôm Thẩm phu nhân lại qua thăm cô. Có thể là vì không sống cùng nhà, cũng có thể do chưa được thân thiết lắm nên mọi người đều giấu đi ít nhiều tính cách thật của mình, vì vậy trước mắt cô và Thẩm phu nhân vẫn chung sống rất ấm áp hoà thuận chưa có bất kỳ mâu thuẫn nào.
Người nhà họ Thẩm đều cầm quyển sổ đăng ký kết hôn lên xem một lượt, trên khuôn mặt họ đều nở nụ cười mãn nguyện.
Đến cả một người tính khí vốn nóng nảy như Thẩm Danh Thắng cũng không kiềm chế được mà phải thốt lên:
- Cuối cùng cũng đã kết hôn rồi.
Hai cụ ông cụ bà họ Thẩm cũng rất mừng rỡ, liền mời cả mấy người họ hàng thân thiết cùng đến ăn cơm chúc mừng, cũng xem như sự coi trọng của gia đình nhà họ đối với Giản Nhân Nhân.
Lão gia đã mở lời mời rồi, các cô chú cho dù có bận đến mấy cũng phải dành thời gian đến chung vui.
Giản Nhân Nhân cũng nhân cơ hội này hiểu thêm về gia đình nhà họ Thẩm. Thẩm lão gia có ba người con trai và hai người con gái, bố của Thẩm Tây Thừa xếp thứ ba, bên trên có một chị gái và một anh trai. Thẩm Danh Thắng có được quyền lực như hiện nay ngoài dựa vào bản lĩnh của bản thân, còn là nhờ vào sự toàn tâm toàn lực giúp sức của chị gái và em gái, bởi vậy mối quan hệ giữa Thẩm Tây Thừa và hai người anh em họ cũng vô cùng tốt.
Trước đây Giản Nhân Nhân cũng từng đến thăm họ hàng nhà Thẩm gia, hai người cô này đối với cô vô cùng nhiệt tình, bác cả và chú út cũng rất khách khí. Tóm lại là nhìn bề ngoài, Thẩm gia và gia tộc của họ cũng không khác nhau là mấy.
Sau này khi Thẩm Danh Thắng thực sự lên làm chủ tịch hội đồng quản trị nắm quyền hành trong tay, bác cả và chú út cũng đã rút lui rồi. Hai người họ không cam tâm tình nguyện dưới trướng của anh em nên đã dứt khoát tách ra ngoài tự tạo lập sự nghiệp riêng.
Sau khi đã tách khỏi Thẩm gia, mọi thứ đã yên ắng hơn trước rất nhiều. Mấy năm gần đây, thủ đoạn của Thẩm Tây Thừa có thể nói là cứng rắn quyết liệt