Hôn lễ bên nhà họ Giản đã chuẩn bị gần xong xuôi rồi, bà Giản cũng đã nhờ người chọn được ngày lành tháng tốt vào mấy ngày cuối tháng mười một. Thời điểm đó tiết trời ở Nam Thị cũng không quá lạnh, ngoài ra cái bụng của Giản Nhân Nhân có thể dùng váy cưới để che đi ít nhiều.
Đám cưới của gia đình bình thường và đám cưới của giới nhà giàu quả thật không giống nhau.
Nhà họ Thẩm muốn tổ chức hôn lễ ở Đế Đô thật là long trọng, nhưng cũng vô cùng phức tạp rườm rà. Từ việc nhỏ như váy cưới Giản Nhân Nhân sẽ mặc hôm đó, cho đến việc lớn hơn như nơi tổ chức yến tiệc đều phải tỉ mỉ không thể lơ là dù một chi tiết nhỏ.
Chỉ đơn giản như nhẫn kim cương dùng trong hôn lễ thôi cũng nhất thiết phải tìm chuyên gia để thiết kế, quá trình làm vô cùng cầu kỳ, tuyệt nhiên không phải trong một tháng là có thể xong được. Đấy còn chưa nói đến thiết kế váy cưới. Bà Thẩm mới tính sơ qua, những thứ này muốn chuẩn bị ổn thỏa thì ít nhất cũng phải đợi đến đầu năm sau. Nhưng tới lúc đó bụng của Nhân Nhân đã to lắm rồi, mặc váy cưới chắc chắn sẽ không thể đẹp bằng dáng vẻ khi chưa mang thai được. Cuối cùng mẹ chồng nàng dâu bàn đi tính lại một phen, suy xét kĩ lưỡng mọi mặt, quyết định đợi sau khi đứa bé chào đời, Nhân Nhân lấy lại được vóc dáng mới cử hành hôn lễ ở Đế Đô.
Về điểm này, Giản Nhân Nhân có thể hiểu được. Dù sao với gia đình bình thường cưới vợ cũng sẽ chú trọng ít nhiều, họ đều phải bỏ công sức chuẩn bị suốt nửa năm trời, chứ đừng nói đến là một gia tộc lớn như Thẩm gia đây.
Bây giờ Thẩm Tây Thừa lại còn là người kế nhiệm của Thẩm Thị, hôn lễ của anh đương nhiên không thể tổ chức qua loa đại khái được. Hơn nữa người nhà họ Thẩm rất coi trọng Nhân Nhân, đã hỏi qua ý kiến của cô, thế nên, tổ chức hôn lễ vào thời điểm nào đối với cô mà nói cũng không khác nhau là mấy.
Bởi vì người nhà họ Thẩm cũng không hề có ý che giấu chuyện này nên hiện tại, tất cả mọi người trong giới ở Đế Đô đều đã biết việc viên kim cương to nhất, sáng rực nhất Vương Lão Ngũ Thẩm Tây Thừa kia sắp kết hôn rồi. Vốn dĩ ai ai cũng háo hức chờ đợi nhưng kết quả là đám cưới lại phải đợi sau khi cô dâu sinh em bé xong mới cử hành được.
Người hiểu chuyện tất nhiên sẽ hiểu ra ngay nguyên cớ trong đó, không cần phải bàn cãi nữa. Chỉ riêng việc nhỏ như váy cưới của cô dâu, bây giờ mà chốt số đo, đến ngày cưới lại phát hiện ra không vừa với dự tính ban đầu, vậy thì phải làm thế nào?
Hôn lễ như kiểu gia đình này, đừng nói đến váy cưới, cho dù chỉ là giày cưới thôi cũng phải tuyển chọn kĩ càng mới tìm ra được đôi ưng ý, không được qua quýt bất kì một chi tiết nhỏ nào.
Bên cạnh đó cũng có một vài kẻ trợn mắt nói mò cho rằng Thẩm gia làm vậy chính là đang coi thường con dâu mới. Dù gì nhà gái chẳng phải môn đăng hộ đối, đợi sau khi cô ta sinh được con trai mới cho danh phận. Điều này cũng chẳng phải khó hiểu gì, đến giờ vẫn còn nhiều nơi có tập tục như vậy. Nếu sinh được con trai mới tổ chức thết rượu, còn sinh con gái thì lại tiếp tục sinh. Thẩm Danh Thắng chỉ có cậu con trai duy nhất là Thẩm Tây Thừa, tất nhiên càng phải coi trọng hơn rồi.
Những lời như này không bao giờ có thể lọt đến tai Nhân Nhân được. Hiện tại cô vẫn chưa bắt đầu giao thiệp xã hội nhiều, hàng ngày đều loanh quanh ở đoàn kịch, những mối quan hệ có được cũng tương đối đơn giản. Nhưng về phần bà Thẩm, sau khi nghe được mấy lời đàm tiếu đó, quả thực giận đến run người.
- Đi điều tra cho tôi, tôi muốn xem thử xem là kẻ nào không có mắt dám nói mấy lời độc địa đó!
Điều này sao không khiến bà Thẩm tức giận được cơ chứ. Hiện giờ bà và cô con dâu đang chung sống rất hòa hợp với nhau, nếu để con dâu nghe được những lời này chẳng phải cô sẽ hiểu nhầm cho bà, thậm chí hiểu nhầm cả con trai bà hay sao?
Trong lòng bà Thẩm rất rõ, bà thực tâm hy vọng con trai và con dâu mình có thể chung sống bên nhau thật hòa thuận. Tốt nhất là đừng xảy ra chuyện ly hôn, nếu hai vợ chồng trẻ có bất kỳ nghi kỵ gì, đây chẳng phải là reo mầm tai họa hay sao?
- Bà cũng vậy cơ! Cứ dứt khoát bảo chúng nó sang năm sau kết hôn là được rồi, sao phải nói cái gì mà sinh con xong rồi cưới, cũng chả hiểu là có ý gì nữa.
Ngược lại, Thẩm Danh Thắng lại rất bình tĩnh.
- Ông thì biết cái gì chứ! Đối với người con gái thì đây là chuyện đại sự cả đời, ai chẳng mong bản thân mình được xinh đẹp nhất. Nếu cứ ưỡn cái bụng ra thì mặc váy cưới đâu còn đẹp nữa!
Bà Thẩm ngồi trên ghế salon hít sâu một hơi:
- Hơn nữa, đầu năm sau cũng quá gấp rút, gì chứ chuyện này phải bố trí cho thật cẩn thận. Hay là để ông toàn quyền lo chuyện đám cưới cho con trai, để ông cũng thử trải qua xem thế nào?
Thẩm Danh Thắng nghe vậy vội vàng từ chối:
- Thôi thôi, tôi làm gì có năng lực đến thế. Hay vậy đi, mấy hôm nữa là đến lễ mừng thọ tám mươi tuổi của bà Lưu, người trong giới thể nào cũng nể mặt mà qua chúc thọ. Nhân cơ hội này chúng ta đưa Tây Thừa và Nhân Nhân cùng tới đó, như vậy thì mấy kẻ đưa chuyện cũng không dám khoa môi múa mép được nữa.
- Tôi cũng nghĩ như ông vậy, để hôm nào tôi sẽ nói chuyện với Nhân Nhân. Quan trọng nhất là đừng để con bé hiểu nhầm, bây giờ nó đang mang thai, tôi cũng đã trải qua thời kỳ như nó, rất dễ nghĩ ngợi lung tung.
Thẩm Tây Thừa hiển nhiên là cũng đã nghe được mấy lời đàm tiếu đó, nhưng anh lại tỏ ra vô cùng điềm tĩnh.
Mấy ngày nay đều bận gọi điện cho chúng bạn, hẹn họ cùng ăn cơm, nhân tiện dẫn cả Nhân Nhân theo để giới thiệu với bọn họ.
Trong phút chốc, đám bạn cùng nhóm như nổ tung hết cả.
Tống Thần: Đậu má, cuối cùng cũng đã được gặp Thẩm phu nhân trong truyền thuyết rồi sao? Không được, mấy ngày nay tôi nhất định phải thắp hương tắm rửa sạch sẽ mới được!
Thẩm Tây Thừa: Đừng có mà nói mấy lời thô thiển đó trước mặt cô ấy.
Tống Thần: Có thể nói đậu má không?
Lư Thù Nhiên: Ha ha ha, hotboy mạng, bây giờ trong nhóm này chỉ có mỗi cậu là độc thân thôi, độc thân thì không có quyền nói ai hết.
Nguyễn Tinh: Tây Thừa, vợ anh mới 22 tuổi thôi phải không? Ôi mẹ ơi, nếu cô