Sau ngày hôn lễ,buổi chiều họ hàng nhà họ Thẩm ngồi máy bay quay về Đế Đô, Thẩm Tây Thừa cùng Giản Nhân Nhân còn ở lại để lại mặt .
Tiệc chiêu đãi lại mặt cũng phải chuẩn bị, cùng họ hàng ăn uống một bữa, hai người cũng chuẩn bị quay về Đế Đô. Giản Nhân Nhân còn bộ phim phải đóng, Thẩm Tây Thừa thì còn hàng tá công việc cần giải quyết. Khi cha mẹ của Giản Nhân Nhân còn không nỡ thì hai người đã phải lên máy báy quay về.
Sau khi đám cưới xong, bọn họ cũng thay đổi cách xưng hô với cha mẹ hai bên.
Bởi vì đêm tân hôn, bọn họ đã ngủ chung một giường. Lần này quay về Đế Đô hai người họ cũng hiểu ngầm mà ngủ chung một phòng, không ai thắc mắc, dù trong lòng cũng có suy nghĩ riêng.
Đây không phải là kí kết hôn ước, mà là kết hôn thật sự. Có lẽ tình cảm giữa bọn họ vẫn chưa đủ sâu đậm, nhưng trong lòng bọn họ hiểu rõ, đây là hôn nhân thực sự. Chỉ là bọn họ vẫn cần thời gian bồi dưỡng tình cảm.
Sáng sớm hôm nay, Giản Nhân Nhân vẫn chưa tỉnh ngủ thì Thẩm Tây Thừa đã thức dậy rồi. Anh nhẹ nhàng xuống giường, mở tủ quần áo. Tủ quần áo bây giờ đã được chia thành 2 phần, 1/3 là để quần áo của anh, 2/3 còn lại để quần áo của cô ấy. Anh đột nhiên có chút ngẩn ngơ, lấy một cái áo sơ mi, anh quay đầu nhìn Giản Nhân Nhân vẫn còn ngủ ngon lành, đầu tóc cũng rồi lòa xòa, gương mặt ngủ say dán chặt vào gối. Trước giờ tủ đầu giường luôn sạch sẽ trống không, bây giờ đã treo lên không ít đồ dùng của nữ giới, kẹp tóc bằng nhung mềm mềm, dây cột tóc dễ thương với bao tay trắng. Trong lúc không hay không biết, cô dường như đã mạnh mẽ bước vào cuộc sống của anh.
Buổi sáng, Thẩm Tây Thừa cố gắng hết sức làm nhẹ nhàng, anh bắt đầu quan sát căn phòng mà anh đã ở trong thời gian dài.
Trước đây căn phòng được bố trí hết sức đơn giản, không có bao nhiêu đồ vật. Anh mỗi ngày về nhà cũng chỉ có một mình, đây dường như chỉ là chỗ để anh ngủ nghỉ. Còn bây giờ, phòng khách có đồ chơi của trẻ con, trên tường treo bức ảnh em bé xinh xắn, trên sofa có áo ngủ mượt mà của cô. Đến trong tủ lạnh, không biết từ khi nào cô đã dán lên mấy mấy miếng dán vừa dễ thương vừa con nít.
Nơi này càng ngày càng giống một ngôi nhà
. Thẩm Tây Thừa biết, có một ngày ngôi nhà có nữ chủ nhân, có con cái, căn bản sẽ không thể nào chỉnh tề ngăn nắp như phòng khách sạn.
Lúc Giản Nhân Nhân thức dậy, Thẩm Tây Thừa đã đi làm rồi. Mỗi ngày anh đều rất bận rộn, đương nhiên không có thời gian đưa rước cô đi làm hằng ngày. Cô cảm thấy thai phụ cũng không đến nỗi mong manh, vẫn có thể duy trì cuốc bộ đến phim trường, trừ phi hôm nào thời tiết xấu quá mới nhờ chú tài xế đến đưa cô đi thôi.
Giản Nhân Nhân giống như mọi ngày, mua một ít trái cây, vẫn chưa đến phim trường thì đã thấy Tiết Vũ Tinh cầm một bó hoa.
-Bạn trai tặng hả?- Giản Nhân Nhân trêu chọc.
Tiết Vũ Tinh có người bạn trai 24 tuổi, quen đã lâu. Mỗi ngày đến phim trường đều thấy anh ta, nghe nói hai người họ chuẩn bị tháng 11 năm sau kết hôn.
-Anh ấy làm gì lãng mạn được vầy. Là tớ đi ngang cửa hàng hoa, thấy hoa này đẹp quá nên mua để đặt trên bàn.
Mặc dù bây giờ bụng của Giản Nhân Nhân cũng không lớn lắm, nhưng Tiết Vũ Tinh vẫn dìu cô:
-Nhân Nhân chồng của cậu rất có tiền nha. Hôm qua anh ấy chạy loại xe nào tớ biết đó.
Giản Nhân Nhân không biết trả lời như thế nào. Nói có tiền hình như quá trực tiếp, nói không có tiền thì lại xạo quá.
Tiết Vũ Tinh không đợi cô trả lời lại nói:
-Đoàn phim tụi mình có mấy em gái, ừm…..tâm tính không đàng hoàng, cậu nên chú ý chút nha. Tớ nghe nói, giữa vợ chồng lúc người vợ có thai là dễ xảy ra vẫn đề nhất. Nhân Nhân, cậu đừng trách tớ nói thẳng, là vì tụi mình chơi chung với nhau tớ mới nói. Chồng cậu vừa có tiền vừa đẹp trai, lại có quyền thế, rất dễ bị người khác để ý đó.
Giản Nhân Nhân cười cười, cũng vô cùng thật tâm giải thích dùm chồng:
-Anh ấy không phải là người như vậy đâu.
Thẩm Tây Thừa trong mắt của cô, cực kì kiềm chế, cực kì cẩn thận. Mấu chốt là trong giai đoạn đầu của hôn nhân anh ấy tuyết đối sẽ không làm mấy chuyện lừa dối đó đâu.
Tiết Vũ Tinh không biết Giản Nhân Nhân lấy đâu ra niềm tin đó, cô nghiêm trọng nói:
-Căn bản là đa số đàn ông đều không chống được sự quyến rũ. Một lần còn được chứ nhiều lần là chịu thua liền, dù sao cậu cũng phải để ý. Có điều, thời kì vợ đang mang bầu mấy tên đàn ông đều như mấy con sói thèm khát.
-Ừa ừa- Giản Nhân Nhân khiêm tốn chấp nhận, lại chọc cô. - Cậu chỉ cho tớ chút kinh nghiệm coi, tớ thấy bạn trai cậu đã bị cậu dạy cho phục tùng nghe theo rồi nha.
Tiết Vũ Tinh dỗi nói:
-Cậu chọc tớ nha.
-Không có không có, tớ thật sự muốn học hỏi cậu mà.
-Tớ căn bản là tuần bất kì mỗi tháng kiểm tra điện thoại anh ấy 3 lần.
Giản Nhân Nhân nghĩ nghĩ, cô không thích xem điện thoại của người khác, cách này không dùng được.
-Thẻ tín dụng của anh ấy tớ giữ. Cậu biết đó chúng tớ bây giờ không có ở chung mà, cứ mỗi tuần cho anh ấy 200 tệ tiêu xài. Dù sao vẫn phải nắm quyền tài chính, như vậy anh ấy sẽ không dư dả tiền bạc mà đi lén phén nha.
Nắm quyền tài chính của Thẩm Tây Thừa…..vậy quá lớn rồi, cô nắm không nổi, cách này cũng không dùng được.
Tiết Vũ Tinh nhịn không cười bật cười ha ha ha.
Giản Nhân Nhân có dự cảm không lành hỏi:
-Câu sao lại cười…đáng khinh như vậy?
-Cậu hiểu mà, tớ cậu không nói trắng ra. Anh ấy "ăn no" rồi, tự nhiên sẽ không còn sức lực đâu đi tìm