Bởi vì Thẩm Tây Thừa và Giản Nhân Nhân tám giờ tối phải quay về nên Tống Thần đành buông oanh oanh yến yến đang ôm trong lòng ra để tám chuyện cùng họ.
Ngay cạnh hồ bơi cũng có bàn và ghế, Lô Thù Nhiên và Nguyễn Tinh ngồi một bên, Thẩm Tây Thừa và Giản Nhân Nhân ngồi một bên. Tống Thần đang khoe với bọn họ về những món quà sinh nhật đắt giá. Ông bà Tống tặng cậu ta một chiếc xe đua, cậu ta đang giở ảnh ra cho mọi người xem:
- Ông già nhà tôi đúng là hiểu con mà, mỗi lần tặng quà đều là thứ tôi thích nhất.
Giản Nhân Nhân nhìn cậu ta một cái, khẽ hỏi:
- Anh không cảm thấy là hơi khoa trương quá rồi à?
Tuy là ở Đế Đô siêu xe có mặt ở khắp mọi nơi, nhưng chiếc xe mới này của Tống Thần hơi xa hoa quá thì phải.
Tống Thần ngay lập tức nhìn cô ánh mắt tán thưởng:
- Càng khoa trương càng tốt, Đế Đô này đi đến đâu cũng là siêu xe thì sao tôi có thể nổi bật lên được chứ?
Lô Thù Nhiên nói với Giản Nhân Nhân:
- Không cần để ý đến cậu ta, từ nhỏ tới lớn tính cách cậu ta luôn như vậy.
Nguyễn Tinh cũng tán đồng:
- Đúng thế, hồi cấp hai cậu ta nhuộm cả đầu màu xanh. Cứ tưởng là mình sẽ thu hút lắm, ngờ đâu trông y như một con vẹt vậy.
Bọn họ nói chuyện ở bàn bên này, những người khác cũng không dám qua quấy rầy.
Ai cũng biết, mặc dù bạn bè Tống Thần rất nhiều nhưng để xứng tầm với anh ta thì chỉ có một vài người mà thôi.
Ngô Nguyệt Hi cả ngày hôm nay không tìm được cơ hội nào để nói chuyện với anh ta. Cô đứng ở một bên nhìn, do dự không biết có nên qua đó hay không. Cô coi như cũng đã có cơ hội gặp qua bạn của Tống Thần mấy lần rồi. Hai vợ chồng Lô Thù Nhiên và Nguyễn Tinh cũng còn được, Thẩm Tây thừa cũng không phải người nhiều lời. Còn về cô vợ mới cưới của Tây Thừa xem ra tuổi cũng nhỏ hơn cô, chắc có lẽ cũng không phải dạng ngông nghênh.
Tống Thần có mấy cô người tình, người đang được cưng chiều nhất là con khốn Tuyết Nhi kia, Ngô Nguyệt Hi biết tối hôm nay rất có thể là cơ hội cuối cùng của mình.
Đánh cược một lần vậy.
Mấy nhân vật tầm cỡ thế này chắc sẽ không chấp nhặt gì với cô đâu.
Ngô Nguyệt Hi lấy thỏi son ra, quệt một lớp lên môi, lấy hết dũng khí định bước tới, Tề Tuyên thấy vậy ngay lập tức ngăn cô ta lại, khẽ nói:
- Đừng có qua đấy, bạn bè anh ta đang trò chuyện kìa.
- Cậu thì biết cái gì. - Ngô Nguyệt Hi vùng vằng bỏ tay cô ta ra, nén giọng nói:
- Đừng có cản tớ, đây là cơ hội cuối cùng của tớ rồi. Tớ không muốn giống như cậu đâu, tiền phòng tháng sau vẫn còn phải lo nữa kìa.
Tề Tuyên chỉ đành buông tay cô ta ra, chỉ là ánh mắt vẫn không nỡ rời đi.
Ngô Nguyệt Hi có khuôn mặt xinh đẹp, vóc dáng cũng rất cân đối, tính cách cô ta tuy thích khoa trương nhưng không phải là kẻ ngốc, đây cũng là nguyên nhân mà Tống Thần ở bên cạnh cô ta gần một năm nay.
Bàn phía bên này của Tống Thần đáng lẽ đang tám chuyện rất vui vẻ, Thẩm Tây Thừa và Giản Nhân Nhân đang chuẩn bị rời đi thì lại trông thấy một cô gái mặc bộ váy liền ngắn bó sát người bước tới.
Ngô Nguyệt Hi đối với Thẩm Tây Thừa vẫn rất khách khí:
- Chào Thẩm tiên sinh, Thẩm phu nhân.
Tiếp sau đó cô ta lại đến chào hỏi với vợ chồng Lô Thù Nhiên và Nguyễn Tinh, sau cùng là ánh mắt dừng lại trên người Tống Thần, cô cắn môi dưới, nói:
- A Thần, sinh nhật vui vẻ!
Cô ta và Tống Thần đã ở bên nhau khoảng thời gian dài như vậy, biết rõ anh ta thích kiểu phụ nữ như nào, biết anh ta thích người phụ nữ tỏ dáng vẻ ra sao.
Giản Nhân Nhân kéo áo Thẩm tây Thừa, tỏ ý muốn anh lại gần.
Thẩm Tây Thừa đành nghiêng người qua, liền nghe thấy cô hỏi:
- Đây là bạn gái của Tống Thần đây sao?
Câu hỏi này thật không dễ trả lời.
Anh dứt khoát đứng dậy, kéo Giản Nhân Nhân nói với Tống Thần:
- Không còn sớm nữa, chắc là mẹ tôi và mẹ vợ cũng đã quay về trung tâm rồi, chúng tôi về đây, hôm khác vợ chồng tôi sẽ mời cậu một bữa.
- Vậy chúng tôi cũng phải về rồi. - Lô Thù Nhiên và Nguyễn Tinh cũng đứng dậy:
- Cậu biết đấy, bọn trẻ nhà tôi tối nào cũng đòi ngủ cùng bố mẹ, không giống như cậu, vẫn còn độc thân muốn chơi đến lúc nào thì chơi.
Tống Thần lấy mấy quả hạch ở trong đĩa ném thẳng vào hai người bọn họ:
- Đừng có mà đá đểu tôi, kết hôn rồi thì ghê gớm lắm à, có con rồi thì ghê lắm à?
- Đúng là ghê lắm đó. Có bản lĩnh thì cậu cũng kết hôn đẻ con đi.
Hai đôi vợ chồng, bốn con người, rời đi trong sự chú ý của rất nhiều người xung quanh.
Lô Thù Nhiên vừa cảm khái vừa lắc đầu:
- Cũng không biết đến khi nào thì Tống Thần mới có thể ổn định được, cứ chơi dài thế này cũng không phải là cách.
Nguyễn Tinh lườm anh ta một cái:
- Có cô con gái nhà lành nào lại chịu làm vợ anh ta, anh không thấy là bây giờ xung quanh anh ta có biết bao nhiêu phụ nữ vây quanh sao. Cũng không sợ ngày nào đó tự dồn mình vào chỗ chết.
Quả thực là vậy, phụ nữ bên cạnh Tống Thần quả là không ít, tốc độ thay phụ nữ của anh quả thực khiến cho người khác phải tặc lưỡi.
Cho dù là người ở bên cạnh anh ta lâu đến như Ngô Nguyệt Hi cũng chỉ được lúc nóng lúc lạnh mà thôi.
Thẩm Tây Thừa lập tức đưa tay lên bịt hai tai Giản Nhân Nhân lại, quay sang lườm hai vợ chồng nhà kia,:
- Đừng nói mấy lời ô uế này trước mặt bạn nhỏ nhà tôi.
Giản Nhân Nhân: “.......”
Cô đều đã nghe thấy cả rồi.
Nguyễn Tinh cười nhạt:
- Lúc mới đầu thì bảo bữa tiệc là ăn chơi sa đọa, bây giờ lại bảo những lời em nói là tục tĩu, trình độ ngữ văn hiện giờ của anh nâng cao ghê, sắp xuất khẩu thành văn được rồi.
Thẩm Tây Thừa không hề biến sắc:
- Cám ơn đã khen.
Giản Nhân Nhân cũng đã quen với cách mà họ nói chuyện rồi.
Đợi khi ra đến xe rồi, Giản Nhân Nhân vừa thắt dây an toàn vừa hỏi:
- Tống Thần có rất nhiều người yêu sao?
Cô lại thấy không có gì là lạ, dù gì trong mắt người đời, đối với những thiếu gia có tiền có quyền, dường như thú chơi phụ nữ cũng là một trong những trò tiêu khiển của họ.
Thẩm Tây Thừa tắt nụ cười:
- Cũng không thể nói như vậy, nói chính xác là anh ta không có người yêu nào cả.
- Vậy vừa nãy...
- Tống Thần trước giờ chưa từng thừa nhận bất cứ bạn gái nào là người yêu của anh ta cả.
Vậy nên chỉ là bạn gái ?
Giản Nhân Nhân tỏ ý đã hiểu:
- Chẳng lẽ