"Hai ngươi đang làm gì vậy?"
Nhìn thấy A Hảo bước đi chập chững đến chỗ họ.
Trong gã đã say xỉn không biết gì.
Bây giờ cô và Long Ngâm có thể giả làm thuộc hạ của gã.
Tin chắc mắt nhắm mắt mở gã sẽ không nhận ra được.
Noãn Vy quay sang Long Ngâm nháy mắt hắn một cái ra hiệu.
Vừa nhìn Noãn Vy, hắn đã đoán ra được cô muốn làm gì.
Rất nhanh, hai người đã nhập vai.
A Hảo vừa bước tới thì hai người họ liền cúi đầu xuống chào thủ lĩnh.
A Hảo nhướng mắt lên nhìn hai người trước mặt.
Vì uốn quá chén nên gã không nhìn ra rõ hai người này là thuộc hạ của tiểu khu nào.
Nhưng mà, gã vẫn còn đủ tỉnh táo để nhận ra một điều.
" Hai ngươi, nhìn lạ mặt quá!"
Câu nói của gã làm cho cô và hắn nhìn nhau như đang thảo luận bước đi tiếp theo.
Noãn Vy sợ việc này sẽ bại lộ nên lấy đại một câu chuyện không có thật nói với A Hảo.
" A chúng tôi là người mới đến.
Đây cũng là lần đầu chúng tôi gặp được thủ lĩnh."
" Hửm?"
" Người mới đến?" A Hảo cảm thấy trong chuyện này có cái gì không đúng lắm.
Gã nhớ trong dạo gần đây không hề nghe Tiết Cường báo cáo gì đến việc có người gia nhập.
Là Tiết Cường hay hai tên này đang bịa chuyện đây.
Gã đứng suy ngẫm một hồi.
Noãn Vy và Long Ngâm bị nhìn với ánh mắt dò xét, mồ hôi trên trán cũng lăn xuống.
Xem ra tên thủ lĩnh này khó lừa rồi.
Có vẻ như tình hình bây giờ gã kia vừa ra động tĩnh gì thì cô lập tức phản công.
Tránh để những tên bên ngoài kia phát hiện.
Cô và Long Ngâm sẽ đem gã ra phía sau lều rồi sau đó tìm đường nhanh chóng rời đi.
Kế hoạch tẩu thoát đã xong.
Noãn Vy căng thẳng nhìn gã.
"Hừm..."
A Hảo trợn mắt lên nhìn cô.
Dường như hắn vừa mới phát hiện ra một điều thú vị.
Trong trang trại này không hề có thuộc hạ là nữ nhưng nữ nhân trước mặt này lại tự nhân bản thân là thuộc hạ của mình.
Gã cười thầm trong bụng, giờ gã biết được ai mới là con chuột lồi đuôi.
Nhưng nhìn nữ nhân trước mặt gã lại có cảm giác quen mặt.
Hình như hai người đã gặp nhau trước đó rồi.
Tiếc rằng cơn say làm đầu óc gã quay cuồng.
Căn bản không thể nhớ được.
Nhưng mà cái nhan sắc mỹ miều này làm gã muốn phát tiết.
A Hảo vô thức giơ tay về phía mặt cô.
Gã muốn sờ vào gương mặt mịn mềm này.
"..."
Noãn Vy lại tưởng rằng A Hảo muốn ra tay.
Cô ngay lập tức nắm lấy tay gã định một chiêu hạ gục tên này ngay tức thì.
Nhưng lại bị câu nói của gã làm mọi hành động của cô dừng lại.
" Nương tử!"
"...?"
Nương tử? Gã vừa mới gọi ai là nương tử? Cô quay lại phía sau mình xem có cô nương nào đang đứng phía sau.
Nhưng mà chẳng có ai cả.
Cô không tin sự thật này mà nhìn qua bên trái rồi nhìn qua bên phải.
rõ ràn chẳng có nữ nhân nào khác ngoài cô.
Vậy người gã gọi là nương tử là cô? Nhưng cô lại không muốn tin mà nhìn qua Long Ngâm.
Ấy vậy mà hắn lại nhìn cô với ánh mắt ngầm đồng ý đây chính là sự thật.
Noãn Vy nhìn người trước mắt mình, cô vội buông tay gã ra.
Đôi chân nhanh chóng lùi lại trăm mét.
A Hảo thấy thế định nói gì đó với cô nhưng lúc này dường như có thứ gì đó vừa mới nhét vào đầu gã.
Hình ảnh Noãn Vy trước đó hiện ra trong đầu gã. Nhìn thấy nữ nhân đang tránh né trước mặt mình là người đã hạ gục gã trước mặt đám thuộc hạ.
Nghĩ tới đây, gã bật cười thành tiếng.
Noãn Vy và Long Ngâm nhìn nhau không rõ tên này đang cười chuyện gì.
" Tốt! Rất tốt!"
Long Ngâm và Noãn Vy như mấy con cừu non ngơ ngác nhìn chủ nhân.
Thấy gã hình như đang có chuyện vui.
Cô muốn nhân cơ hội này để tẩu thoát.
Long Ngâm như có thần giao cách cảm với cô vậy.
Hể cô vừa nghĩ ra được kế hoạch nào, hắn cũng ở trong tư thế sẵn sàng.
Long Ngâm nhìn cô như đang chờ đợi mệnh lệnh.
" Người đâu! Mau đến đây!"
Một tiếng hô của A Hảo đã phá hỏng mọi thứ.
Thuộc hạ của gã như đang đứng ở một góc nào đó chỉ cần gã vừa hô to khẩu hiệu thì liền chạy ra.
Chẳng được bao nhiêu giây, mấy cái lều trại đã bị thuộc hạ của gã bao vây.
Noãn Vy nuốt nước bọt, nhiều người như vậy dù cho có cánh cũng khó mà bay được.
Thế là bọn họ lại bị A Hảo bắt lại.
Xem ra muốn ra đươc khỏi đây phải cần nhiều thời gian và tâm tư của cô rồi.
Mê cung này, quả thật khó xơi!
Hôm sau, Noãn Vy và Long Ngâm bị đưa đến trước mặt A Hảo.
Tên thủ lĩnh ngồi trên ghế cao vừa ăn mấy trái nho vừa nhìn xuống bọn họ.
Gã phun mấy hạt nho trong miệng ra đất mà chẳng kiêng nể ai.
Bởi gã là một thủ lĩnh.
Buổi tra hỏi ở đây cũng thật kì lạ.
Gã nhìn Noãn Vy nhưng lại hỏi đám thuôc hạ dưới chướng của mình.
" Các ngươi thấy nữ nhân này có xinh đẹp không?"
" Có."
" Nữ nhân này đã hạ gục ta hai lần.
Các ngươi thấy cô ta có giỏi không?"
" Có."
Một loạt câu hỏi " có, không" diễn ra.Noãn Vy cũng không biết tên thủ lĩnh này muốn đề cập đến chuyện gì.
Nhưng có vẻ nó không có lợi với cô.
" Các ngươi nghĩ sao nếu nữ nhân này trở thành thủ lĩnh phu nhân?"
" Được."
Tên thủ lĩnh kia dẫn đám thuộc hạ của gã đi một vòng trái đất xong gã mới chịu nói ra vấn đề chính.
Điều này muốn làm cô hóa đá.
Tên kia vẫn chưa có ý định từ bỏ việc cưới thê tử à! Không ổn rồi.
Cô phải rời khỏi đây mới được.
Noãn Vy di chuyển cơ thể mình như mấy con giun đất.
Mà những hành ddộng này đều bị tầm mắt của A Hảo nhìn thấy.
Gã nào để cô dễ dàng trốn được.
Để cô từ bỏ ý định rời khỏi đây.
Gã chấm dứt câu chuyện này bằng một câu.
" Ngày mai, ta sẽ tổ chức hôn lễ với nữ nhân này."
Đám thuộc hạ nghe tin này điều hô hào chúc mừng thủ lĩnh.
Duy chỉ có Noãn Vy là kịch liệt từ chối.
Còn Long Ngâm thì tối sầm mặt lại.
Dù sao thì Noãn VY cũng là vợ chính thức của hắn.
Sao lại để nữ nhân của mình cho người khác cướp lấy được.
Tuyệt đối không!
" Ngươi không thể lấy nữ nhân này được!"
Lời của hắn đã làm tắt đi nụ cười trên gương mặt của A Hảo.
Gã hung tợn hỏi Long Ngâm.
" Tại sao ta không được lấy nữ nhân đó.
Ta là thủ lĩnh,