" Noãn Vy!"
Trên sàn đấu, một bên thịt nạc dữ dã.
Bên còn lại da xương thiếu thốn.
Vừa nhìn thôi đã biết kết quả của trận đấu.
Long Ngâm cùng với Ngạo Hư cũng xuất hiện ở đây.
Năm nào họ cũng đến đây để xem những người trên võ đài biểu diễn chủ yếu là loại võ công mà họ sử dụng trong trận chiến.
Nhưng năm nào cũng vậy, loại võ mèo cào không quá ba chiêu đã bại trận.
Trong trận chiến của võ đài này chỉ cần người có cơ bắp và sức lực tất sẽ trở thành người chiến thắng.
Một trận chiến nhàm chán.
Ngạo Hư thở dài, so sánh với võ công hiện tại của hắn thì người trong làng chẳng đáng để tâm.
Nhưng sao hoàng tử năm nào cũng muốn đến xem những trận đấu này? Đơn giản vì tam hoàng tử muốn xem thử trong làng này đã có nhân tài xuất hiện hay chưa.
Đến khi trận chiến gần kết thức và Long Ngâm thấy mình không tìm được thứ mình cần.
Chàng lẳng lặng quay người định rời đi, nhưng từ trong đám đông có một giọng nói phát ra làm chàng phân tâm.
Con ngươi của Long Ngâm không tự chủ được mà quay lại nhìn xem người đó là ai.
" Ta muốn thách đấu với vị huynh đài này!"
Noãn Vy từ nảy tới giờ đã ngứa tay ngứa chân.
Những trận chiến như vậy khiến cô rất kí.ch thích nhưng người cổ đại lại không thỏa mãn được nhãn cầu của cô.
Nhìn thấy Noãn Vy trên võ đài, Long Ngâm bất giác đứng im.
Từ khi nào một tiểu cô nương trong làng lại biết võ.
Mấy năm nay, chàng chưa từng thấy tiểu cô nương nào dám khiêu chiến với nam nhân.
Những người dưới võ đài nhìn thấy Noãn Vy thì cười không ngậm miệng lại được.
Nữ nhân đánh nhau.
Một chuyện vừa đáng cười vừa đáng sỉ nhục đối với phụ nữ trong làng.
Một người phụ nữ bên dưới không nhịn được mà hét lớn.
" Cô nương, tôi khuyên cô xuống đây đi đừng làm xấu mặt phụ nữ chúng ta."
Nhưng Noãn Vy ngang bướm nào chịu nghe.
" Vị đại thẩm này, bà có thể cược cho tôi phần thắng.
Đảm bảo bà sẽ thu được số bạc lớn đấy."
Thấy mình bị sỉ nhục, bà tức giận nên làm liều.
Đem hết tất cả số bạc hiện có cược cho người đàn ông kia.
Noãn Vy thấy thế thì lấy làm tiếc, một mối làm ăn lớn ăn vậy mà bị tuộc mất.
Từ trong đám đông cô nhìn thấy Mộc Xuân đang đứng chen lấn với đám đông.
Cô thấy cơ hội kiếm tiền của mình đã đến liền gọi tên Mộc Xuân giữa đám đông.
Mộc Xuân nghe thấy tên mình thì ngẩn đầu lên, cô ta còn chưa kip hiểu chuyện gì vừa mới xảy ra thì Noãn Vy bảo cô cược cho cô thắng.
Dù không biết chuyện gì nhưng Mộc Xuân vẫn làm theo lời cô.
Phần cá cược đã xong, cô quay lại với trận đấu.
Nhìn tên mập đang đứng trước mặt mình, cô không cần làm gì quá đà.
Trực tiếp cho hắn một đạp.
Ai mà ngờ, cú đạp ấy có phần dùng sức hơi nhiều nên hắn bị bay xa ra khỏi võ đài.
Ngay lập tức bị trọng tài xử thua trước sự há hốc mồm của người dân.
Noãn Vy cắn móng tay tội lỗi.
Cô cũng không nghĩ cú đạp vừa rồi lại có lực nhiều đến vậy.
Bước đi này ngoài dự tính của cô mà.
Noãn Vy liền chấp tay tạ lỗi với hắn.
Về phần Mộc Xuân, ngang nhiên cô ta lại nhận được số bạc gấp đôi.
Đây đúng là món quà của ông trời ban tặng.
Long Ngâm từ lúc nảy tới giờ vẫn không rời mắt nữ nhân này.
Bằng một cú đạp đã hấp tung tên béo kia ra khỏi võ đài.
Không cần xuất chiêu đã lấy mạng được kẻ địch.
Khóe môi chàng để lộ ra đường cong nguy hiểm.
Nữ nhân trước mắt này chính là người mà chàng đang tìm kiếm.
Để xem thực lực của cô ta thế nào, LOng Ngâm ra lệnh cho Ngạo Hư xuống ứng chiến.
Nhận được lệnh của tam hoàng tử, Ngạo Hư không dám lơ là.
Hắn khuỵu người xuống trong tích tắc đã đứng dưới võ đài.
Nhìn thấy Noãn Vy, Ngạo Hư hơi sượng người một chút.
Vừa rồi vì ở vị trí khá xa nên hắn không nhìn rõ cô.
Không ngờ người mà hoàng tử tìm kiếm lại là nô tì của Đỗ gia.
Và cô gái này cũng có nhiều điểm kì lạ.
Ngạo Hư cúi đầu chào Noãn Vy.
" Tại hạ xin được chỉ giáo."
Không để Noãn Vy chuẩn bị, hắn nhanh tay rút kiếm ra tiến về phía cô.
Cũng may cô kịp tránh được lưỡi kiếm của hắn.
Thấy Noãn Vy tránh né một cách dễ dàng, Ngạo Hư dùng tuyệt chiêu chém liên hoàn.
Hắn dùng kiếm rất điêu luyện, Noãn Vy lại tiếp tục né tránh.
Nhưng cách dùng kiếm của hắn làm cô liên tưởng đến mấy tên múa kiếm cũng hay làm vậy.
Nghĩ tới đó, nhãn cầu của cô thu lại tầm nhìn chỉ với hai ngón tay đã giữ được lưỡi kiếm.
" Hả!"
Ngạo Hư bị cô làm cho một pha hú hồn.
Người con gái trước mắt đỡ kiếm bằng hai ngón tay.
Hắn chưa kịp hoàn hồn thì lưỡi kiếm đã bị cô bẻ gãy làm đôi.
Thừa lúc hắn không kịp trở tay mà vung ra một cú đấm về phía mặt hắn nhưng Ngạo Hư nhanh nhẹn nhảy ra xa.
Long Ngâm đứng phía xa không phút chớp mắt.
Ở từ góc độ của chàng cho thấy nữ nhân này có khả năng sử dụng cận chiến rất tốt.
Còn Ngạo Hư lại nghiêm về phần xạ thủ.
Tuy không rõ thực lực cô ta tới đâu nhưng với diện tích nhỏ diện này xạ thủ sẽ dễ dàng bị hạ gục.
Điều Ngạo Hư cần làm là khiến cô ta xuất ra các chiêu thức của mình, không nhất thiết phải đánh nhau chân thật với cô ta.
" Aaa..."
" Tiểu cô nương thắng."
Ngạo Hư quả thật không thể cầm cự quá ba giây.
Cô chỉ cần đạp hắn một cái đã bị hất ra xa.
Trong cú đạp đó Ngạo Hư cảm nhận được nội lực của cô gái Noãn Vy này rất thâm hậu.
Hắn vốn không phải là đối thủ.
Long Ngâm bên này tối sầm mặt lại.
Chàng ra hiệu cho Ngạo Hư rời đi.
Cuộc chiến cũng chấm dứt tại đó, người chiến thắng năm nay chính là một tiểu cô nương.
Chuyện này nhất định sẽ đồn ầm lên cho xem.
Mộc Xuân khổ sở chạy đến chỗ Noãn Vy kéo tay cô chạy ra khỏi đám đông.
" Ể!"
Đi được một đoạn khá xa thì cô ta mới chịu buông tay Noãn Vy ra, không kiềm chế được chuyện vừa rồi mà trách mắng cô.
" Cô định đồn thổi trong làng về sự hiện diện của cô ư!"
Một tràng từ tự nhiên luôn ra.
Noãn Vy không chịu được mà bịp tai lại.
Đợi đến khi Mộc Xuân hả giận cô mới dám bắt chuyện với cô ta.
Chuyện hôm nay nay đúng là cô sai, nhưng cũng gì hăng sức quá đà nên không thể kìm được mà tiết chế.
Mộc Xuân thở dài,