Suy nghĩ mãi một lúc Hi Văn chợt cảm thấy khô cổ liền xuống nhà dưới tìm nước để uống.
Lúc này Thục Trinh cùng với mấy người làm khác trong nhà đang ở dưới bếp dọn dẹp, Hi Văn không để ý đến bọn họ lắm cô chỉ lo làm việc của mình.
Nhưng Thục Trinh lại tỏ thái độ khó chịu, cô ta ném cây lau nhà sang một bên, tiếng va đập làm cho cô gật nảy mình.
" Cứ tường người ta được yêu thương cỡ nào, hóa ra cũng thế thôi.
"
Hi Văn biết rõ cô ta đang nói đến mình, liền quay người lại đối mặt với Thục Trinh.
" Rốt cuộc cô muốn gì? Không chịu yên phận trong căn nhà này đúng không? "
Thục Trinh nhún vai, bộ dạng ngạo mạn đó khiến cô phát ghét
" Tôi ở trong căn nhà này trước lúc cô được gả đến đến nữa kìa.
Tề tổng nói chuyện với tôi còn nhiều hơn cả cô, mấy công việc mà một người nội trợ phải làm tôi đều làm cho anh ấy.
Cô ỷ lại bản thân chết đi sống lại được Tề tổng quan tâm một chút thì lộng hành làm quyền.
"
Hi Văn nghe cô ta nói xong thì liền không nhịn được cười.
" Cô đang ảo tưởng đó hả? Cô và tất cả những người làm trong nhà này đều như nhau thôi, bớt suy diễn đi.
"
Bị Hi Văn làm vụt tắt khát vọng trở thành nữ chủ nhân của ngôi nhà Thục Trinh vô cùng tức tối.
" Cô nói gì? "
Mấy người làm khác sợ Thục Trinh tức giận gây ra họa lớn liền ngăn cản, kéo cô ta lại.
Cô ta chỉ thẳng tay vào mặt cô
" Hôm nay cô dám chọc giận Tề tổng rồi cô cũng sẽ trở về như lúc trước thôi, bị Tề tổng hắt hủi ghét bỏ.
Còn dám tỏ thái độ ngạo mạn như vậy.
"
" Tề Ân yêu thương hay hắt hủi tôi thì liên quan gì đến cô.
Dù sao đi nữa thì tôi mới chính là nữ chủ nhân ngôi nhà, là vợ chính thức của Tề Ân.
"
Lúc này Tề Ân cũng vừa từ trên nhà bước xuống chợt nghe thấy toàn bộ những lời cô nói, lòng anh lâng lâng cảm xúc khó tả.
[ Cao Hi Văn...cô ấy...cô ấy ]1
Thục Trinh tức giận thở hơi lên, cô ta đay nghiến
" Cô...con khờ này, có tin tôi đánh cô không? "
Tề Ân bước thẳng xuống dưới bếp đi đến đứng ngay bên cạnh cô, Thục Trinh vừa nhìn thấy anh liền sợ đến run lẩy bẩy.
" Tề...Tề tổng, anh...!"
Tề Ân bộ mặt lạnh lùng, anh định xuống nhà lấy ít nước uống không ngờ lại gặp chuyện hay như vậy.
" Hi Văn nói đúng, chuyện nhà chúng tôi liên quan gì đến cô? Tại sao không làm tròn bổn phận của phận của mình? "
Mấy người làm khác không dám lên tiếng chỉ có thể nép vào một góc xem Thục Trinh bị anh trừng trị.
" Xem ra chuyện này không chỉ xuất hiện ngày một ngày hai nhỉ? "
Hi Văn nhìn anh đứng ra bảo vệ mình liền có chút cảm động.
Lúc trước Cao Hi Văn bị ức hiếp chỉ có thể cam chịu, nhẫn nhục