Lúc này trong đại điện tất bật, rộn ràng các quan đại thần mỗi người có một bàn rượu riêng trải dài từ dưới hoàng bệ đến cửa vào đại điện bên cạnh mỗi vị là một mĩ nhân sắc đẹp tuyệt mỹ trên người mặc y phục lả lướt, giọng nói êm dịu chiều lòng các đại thần
Các vị đại vương cùng phi tử của họ ngồi cạnh dưới hoàng bệ 1 bậc, bàn rượu đầy áp những món ngon, lạ lẫm chưa từng được thử qua đặc biệt hơn nữa là còn có rượu ngọt được chế từ loại hương dược quý hiếm nhất Nguyên Quốc giá của 1 bình rượu là 5 vạn lượng quả thực rất đắt giá được chủ yếu làm ra để phục vụ cho hoàng phi nương nương loại rượu này rất thơm man mác mùi hương tuyệt hảo, chúng được đặt trên bàn tiệc giành riêng cho các phi tử của các vị đế vương thưởng thức
Bên dưới hoàng bệ chính giữa là các nữ nhân đang múa y phục mềm mại tung bay giữa chính điện, môi tiếng đàn được cất lên là những cánh đào bay xuống, một số nữ nhân đang nhẹ nhàng dùng đôi tay thon dài cất lên những tiếng đàn tuyệt hảo mê hoặc lòng người
Các nữ tì tất bật ra vào đại điện cứ một lúc là sẽ có những bình rượu ngọc lớn được chuyển vào bên trong đại điện, hoa sơn mĩ vị nhiều vô kể nhưng lại chẳng hề được động đũa thứ duy nhất khiến họ để tâm là mĩ nhân và rượu tiệc
Bên trên hoàng bệ, nàng ngồi cạnh Mạc Tử Ngôn hắn đang từ từ thưởng thức ly rượu ngọc giành riêng cho hắn, gương mặt lạnh lùng nhưng lại vô cùng anh tuấn, mái tóc dài đẹp đẽ che đi gương mặt vốn chẳng chút bận tâm những gì xảy ra bên dưới khí chất bao quanh hắn mang màu riêng biệt mà bất kì vị vua nào cũng chẳng thể có được như hắn bá đạo khiến bao nữ nhân cuồng si
Những mĩ nữ múa lả lướt bên dưới kia cứ một lúc lại di chuyển ánh mắt ngắm nhìn hắn, vẻ mặt lộ rõ sự say mê, điên cuồng vì hắn, nàng liếc nhìn mấy vị cô nương đó thầm nghĩ nếu hắn biết được các ngươi cứ nhìn trộm hắn như vậy thì mạng các ngươi sẽ chẳng giữ nổi được đấu mấy cô nương
Nàng tự mình rót rượu, uống một ngụm quả thực rất ngọt man mác vị cay nồng của rượu, nàng bỏ ly rượu ra khỏi miệng trên tay mân mê ngắm nhìn nó
‘’Cuộc sống xa hoa trong cung thật sung sướng đến cả ly rượu cũng được đính ngọc quý’’
‘’Nàng là nữ nhân duy nhất của Binh Bộ Thượng Thư từ nhỏ được sống trong nhung lụa, thân phận cao quý ít ai dám đến gần chẳng lẽ lại không sung sướng’’ Mạc Tử Ngôn hắn vẫn cầm chén rượu bình thản nói giọng nói vừa có chút ấm áp vừa lạnh lùng đến lạ
‘’Sống trong nhung lụa cao quý ?? Sao ta lại chẳng cảm nhận được một chút cao quý nào cả’’ Nàng khẽ cười nụ cười chế giễu bản thân hắn làm sao có thể biết được thân phận của nàng đến cả việc nàng được lịch kiếp chính bản thân nàng còn chẳng thể tin nổi nói gì đến hắn, nàng ngắm nhìn hắn nếu như không lịch kiếp trở về quá khứ được tương phùng thì vĩnh viễn cả kiếp này ta vốn chẳng hề biết chàng là ai
‘’Thật là may mắn đúng không’’
‘’Nàng vừa nói gì’’ Hắn đặt chén rượu xuống, lấy một chút thức ăn bỏ vào miệng điềm đạm thưởng thức
‘’Ta tự độc thoại, chàng đừng để tâm’’ Nàng xua tay trước mặt, đưa ánh mắt xuống dưới chính điện chìm dần vào trong mờ ảo bởi những tiếng đàn vô cùng âm tai dịu nhẹ
‘’Tử Ngôn, bao giờ mới kết thúc yến tiệc ta rất mệt, muốn đi nghỉ’’ Nàng nói với ánh mắt mơ màng, vẻ mặt lộ ra vẻ mệt mỏi
Hắn nhìn sang nàng trầm giọng nói ‘’ Còn rất lâu mới kết thúc yến tiệc, nàng ngoan ngoãn ngồi đó cho ta khi nào kết thúc nàng có thể về Ngự Linh Cung ta không cản’’
Bất chợt vết thương trên tay nàng khẽ nhói đau, nàng im lặng nhíu mày chạm vào cánh tay bị thường, lần trước ở đại hội anh hùng vết thương bị trúng bởi hắc tên thuận quả thực rất mạnh đến tận bây giờ vết thương của nàng vẫn chưa đỡ hẳn chỉ là dịu bớt đi cơn đau nhức trước đó nàng còn tới trường săn dùng tên thuật bắn sói, ắt hẳn do lực cung quá mạn nên đã khiến vết thương nứt ra
‘’Có chuyện gì sao’’ Hắn thấy nàng im lặng liền quay ra hỏi han, sắc mặt của nàng không tốt nhợt nhạt hăn đi hơn nữa trên gương mặt mồ hôi lã chã chảy xuống, hắn định chạm vào nàng nhưng bị cánh tay nhỏ bé chặn lại
‘’Ta không sao chỉ là có chút không khỏe’’ Nàng nhanh tay lấy phần vải mềm dưới y phục che đi vết thương dưới cánh tay, ngước nhìn lên hắn khẽ cười
Hắn không còn nghi ngờ, hàng lông mày thanh nhẹ giãn ra chợt quay đi, nàng ôm lấy cánh tay ngó nghiêng xung quanh đại điện giờ vết thương đang nhức đau nàng nhất định phải rời khỏi yến tiệc để tới bồn tắm lớn mà Mạc Tử Ngôn hắn thường lui tới nghe nói ở đó có thảo dược quý hiếm được tìm khắp Thiên Sơn Trùng Quốc bất cứ ở đâu có linh dược, thảo dược quý hiếm điều phải cống nộp tới cho Nguyên Quốc
‘’Mình nhất điện phải tới đó’’ Nàng cắn chặt môi, ánh mắt di chuyển nhiều hướng tìm lối thoát ra khỏi đại điện nhưng đâu đâu cũng có binh lính canh giữ nghiêm ngặt nếu không cải trang thì khó lòng mà thoát khỏi
‘’Tử Ngôn, huynh nên cùng bọn ta chúc rượu mong rằng giao hữu giữa chúng ta sẽ không bị phá hủy’’ Bạch Tử đưa