Hôm nay là ngày đại lễ lớn nhất đất nước Nguyên Quốc, tất cả mọi người bên ngoài đang rộn ràng đốt pháo đón chào Hoàng Phi mới của đất nước , bên trong Nam Cung Phủ một loạt màu sắc đỏ rực bao phủ , mọi người đều đang rất bận rộn chuẩn bị lễ cưới , Lão gia đang đón tiếp khách nồng nhiệt ở bên ngoài , mọi người đều tò mò về tiểu thư Nam Cung Nhược Hy, rất nhiều lời đang bàn tàn trước phủ và trong phủ cũng có
Nghe nói Tiểu Thư Nam Cung là 1 mỹ nữ nhan sắc tuyệt trần khó ai có thể sánh bằng
Một người đàn ông cầm tách rượu ngồi gần đó lên tiếng
Tôi cũng có nghe nói vậy , nàng là người con gái mà bất cứ ai cũng muốn có vàm uốn chiếm hữu riêng cho mình
Một người ngồi cạnh đó cũng gật gù đồng ý
Có điều kỳ lạ là chưa bao giờ thấy Nam Cung tiểu thư rời khỏi phủ nên tôi vẫn chưa nhìn thấy được mặt của cô ấy
Vừa là nữ nhi độc nhất của Binh Bộ Thượng Thư người có thể lực trong triều đình lại vừa là người con gái khuynh nước khuynh thành, Mạo tự thiên tiên , Bệ hạ có phải là quá may mắn không
Chính vì nàng ấy quá xinh đẹp như vậy nên mới xứng đáng được làm Ái Phi của Bệ Hạ
Bên trong căn phòng phía tây những nô tỳ nữ đang chuẩn bị trang sức quần áo, hài cùng vòng ngọc cho người con gái đang ngồi trước gương kéo tấm vải mỏng xuống trước mặt nàng đúng là bách bàn nam miêu một vẻ đẹp đẹp tới nỗi khó có thể miêu tả , ánh mắt to tròn trong veo như hồ nước thu thủy mùa thu , làn mi đen dày cong vút , đôi lông mày cong cong hình lá liễu, chiếc mũi cao thanh thoát tạo ra vẻ đẹp quý phái , đôi môi mỏng như cánh hoa anh đào , nhất mạo khuynh thành khó ai có thể sánh nổi
Nàng khoác lên người bộ y phục màu đỏ, các nữ tỳ nhẹ nhàng đeo những chiếc vòng nạm ngọc lên người nàng
Ôi trời tiểu thư, cô đẹp quá Những nữ tỳ quanh đó suýt xoa khen ngợi
Cô là người phàm hay là tiên từ thiên giới xuống vậy , sao có thể đẹp như vậy
Nhược Hy nhìn gương mặt mình trong gương tự nhủ với lòng mình là nhất định phải mạnh mẽ cố gắng vượt qua hết mọi chuyện
Tiểu thư đã đến lúc cô phải vào cung rồi Mộc Thư tiến tới nắm chặt lấy bàn tay nhỏ nhắn của nàng Tiểu Thư cô là Hoàng Phi xinh đẹp nhất Nguyên Quốc này
Được rồi, ta đi đây Nàng đứng dậy bước cùng Mộc Thư ra khỏi phòng mọi người đều trố mắt ngạc nhiên vô cùng nhìn nàng , vẻ đẹp thanh thoát khiến bao nam nhân phải say đắm, những tiếng võ tay vang lên cùng những tiếng pháo đỏ chúc mừng nàng trở thành Hoàng Phi Nguyên Quốc
Nàng run run nắm chặt bàn tay Mộc Thư bước theo cô tới chiếc kiệu hoa lớn màu đỏ
Mộc Thư
Không sao đâu tiểu thư cô đi đi Mộc Thư mỉm cười thả tay nàng ra
Em hãy bảo trọng nhé, ta đi đây Nàng thả tay Mộc Thư ra rồi ngồi ngay ngắn trên chiếc kiệu hoa lớn không quên nhìn lại Gia phủ 1 lần nữa , chắc chắn cô sẽ rất nhớ nơi này - Nam Cung Phủ ,Ta đi đây - Ta hứa sẽ có ngày ta sẽ quay trở lại đây
KHÊNH KIỆU
Chiếc kiệu nàng ngồi được nhâng lên tiến thẳng về phía hoàng cung , trên đường đi tất cả mọi người reo vang rộn ràng hô to khắp đường.
nàng hé nhìn mọi thứ xung quanh
Thì ra đây là Nguyên Quốc sao, nó rộng lớn và to hơn mình tưởng rất nhiều Chiếc kiệu được khênh đi hết con đường này đến con đường nọ trên đường đi nàng được ngắm nhìn rất nhiều phong cảnh đẹp của Nguyên Quốc và cuộc sống của những thần dân ở nơi đây vẫn còn nghèo khổ và đói khát
Sư huynh Tử Dương nếu như anh được ngắm những cảnh vật ở đây chắc chắn anh sẽ rất vui Nàng dừng lại chợt dừng lại nhắc tới sư huynh cô lại đau lòng có lẽ bây giờ thế giới hiện đại cô đã chết và chắc chắn mọi người sẽ rất đau lòng cả sư huynh cũng vậy, Tử Dương à kiếp này của em lại không thể được ở bên anh đến trọn đời phải ra đi theo định mệnh mà ông trời đã sắp đặt, Tử Dương anh có khỏe không , mọi người cũng vậy tất cả có khỏe không em