Cậu ta có thể không thèm để ý đến ánh mắt của thúc phụ và thím, cũng có thể mặc kệ lời nói của những hạ nhân nhưng không thể làm cho tổ mẫu cảm thấy thất vọng.
Cậu ta cãi lại làm cho tổ mẫu tức giận đến mức ngất xỉu nhưng vẫn tha thứ cho cậu ta.
Vì cậu ta còn phải tìm ra biện pháp "dạy và học cùng tiến bộ" để trông chừng, dù vì lý do gì thì cậu ta cũng không thể làm nàng mất niềm tin.Ở bên ngoài đều đang tung tin cậu ta phải đến Trì Vân Viện để lão thái thái trông chừng học tập, chỉ có cậu ta hiểu được là cậu ta thật sự phải dạy cho lão thái thái nhận mặt chữ.
Cậu ta nghĩ lại chính mình viết sai không biết bao nhiêu chữ trong bài thơ "Sao kim ngưu xa xôi" rồi nữa cho nên quyết định phải học lại Tam Tự Kinh, Thiên Tự Văn và Bách Gia Tính sau khi tan học.Trong Điêu Cung Lâu, một già một trẻ đang ngồi trước bàn học, còn có Tôn ma ma đứng bên cạnh mài mực.Lý Duệ từ trong túi lấy ra một quyển sách "Tam Tự Kinh" rồi đặt lên bàn học, nghiêm trang nói: "Tổ mẫu, hôm nay chúng ta sẽ bắt đầu học từ Tam Tự Kinh.
Ngài đã học thuộc mười chữ số, cũng biết đếm đến đơn vị trăm ngàn và vạn rồi nên cháu sẽ không dạy thêm về số nữa.
Chúng ta sẽ học từ đơn trước."Tới rồi! Sách vỡ lòng của thời cổ đại "Tam Tự Kinh"!Cố Khanh chăm chú nhìn vào Lý Duệ đang dùng bàn tay nhỏ béo ú để lật sách, khó khăn lắm mới mở ra được trang thứ nhất của "Tam Tự Kinh".
Trên mặt sách còn dính nước hay cái gì mà khiến cho cả trang sách đã dính liền với nhau."Cháu dạy bà cầm bút trước đã." Lý Duệ tiện tay cầm lấy một cái bút lông dê đưa cho Khưu lão thái quân.Chỉ là bút lông thôi mà, nàng thừa biết cách cầm.
Cố Khanh dùng ngón tay cái đè lên thân bút một cách thuần thục, sau đó dùng ngón giữa và ngón trỏ ôm lấy cán bút, còn làm ra vẻ rất quen thuộc.Lý Duệ thở dài.Cậu ta hiểu được nhiệm vụ của bản thân rất gian khổ.Cậu ta bước tới trước, tự tay đặt lại ngón út nằm trong và thấp hơn ngón áp út của lão thái thái sau đó chỉ cho nàng cách sử dụng lực.
Chưa được một giờ thì Cố Khanh đã biết cách cầm bút đàng hoàng.Chỉ qua một buổi chiều, Lý Duệ đã dạy cho lão thái thái cách cầm bút, cách di chuyển ngòi bút.
Sau đó cậu ta bắt đầu dạy nàng viết chữ "Nhân", "Chi" và một vài chữ khác.
Danh tiếng của Lý Duệ ở trong phủ hay ngoài phủ đều chẳng có gì hay, mọi người đều nói cậu ta là "hổ phụ khuyển tử"*, bạn bè cũng toàn là mấy người ăn chơi của các phủ khác.
Tính cách của cậu ta rất kiêu căng, ngạo mạn, không thể nào trở thành người tài giỏi được.
Nhưng lúc cậu ta dạy lão thái thái học ở Trì Vân Viện thì cực kỳ kiên nhẫn, chỉ cách cầm bút, cách phân chia kết cấu của chữ rất rõ ràng.
Cảnh này khiến cho đại nha hoàn và vài vị ma ma cảm thấy cực kỳ kinh ngạc.*Hổ phụ khuyển tử: Bố mạnh mẽ như hổ nhưng sinh con giống như chó.
Ý chỉ người cha tài giỏi có con ngu dốt.Bọn họ không biết là trong lòng Lý Duệ cũng cảm thấy giật mình.Cậu ta phát hiện ra tổ mẫu của mình cực kỳ thông minh.
Dù cậu ta dạy cho nàng