Cô ta xoa má cô, lớp băng dường như dừng dày lên, người cô cũng không run nữa, cô ta cười "Đã 30 vạn năm rồi... nàng ấy đã có đứa cháu dễ thương thế này..."
Y không nghe rõ quỷ băng nói gì nhưng nàng có thể, phải nói đúng hơn sát khí của cô nằm ẩn trong cơ thể nàng xuất hiện hòa lẫn vào cơ thể nàng khiến nàng có thể nghe hiểu cô ta nói gì, Băng Quỳnh quay người đi nói "Đi theo ta"
Nàng vì cô nên chạy theo, y cũng chạy theo, sát khí của cô quấn quanh nàng khiến nàng không cảm thấy lạnh lẽo trong mùa đông ở dưới vực này, nó như muốn bảo vệ nàng như cô vậy
Cô ta dẫn cô tới một nơi có một cái hồ màu đỏ, nước trong đó sôi ùng ục như muốn đun sôi người vậy, cô thấy hơi nóng nên mở mắt ra, 'ưm' một tiếng rồi thấy đầm hỏa thì kinh ngạc "Đầm hỏa nguyên thủy!!"
Băng Quỳnh nghe nàng nói thì cười "Coi bộ Hỏa Oa có một người cháu rất giỏi đấy!", cô quay sang kinh ngạc, đó là quỷ băng! Cô ta còn sống, còn thân thể! "Băng - cô còn sống..."
Cô không hiểu vì sao bản thân lại gọi cô ta là 'Băng' nữa, có điều gì đó khiến cô muốn khóc, cô ta cười "Ngươi có cảm xúc với ta là vì tổ tiên của ngươi Mộng Hỏa Oa và ta là một đôi đạo lữ"
Cô kinh ngạc, vậy là Hỏa Ngọc tiên tôn là nữ nhân của cô ta! "Cái gì! Hỏa Ngọc tiên tôn là đạo lữ của ngươi!"
Nàng nhìn cô, cô ta nheo mày hỏi "Cô gọi nàng là gì? Không phải nàng đã mất rồi sao?", cô lúc này mới bịt miệng lại. Nguy to! Cô ta gằn hỏi "Nói"
Cô nhìn nàng, nàng xoa đầu cô nói "Nói đi", cô nhìn cô ta một hồi mới nói "Hỏa Ngọc tiên tôn là danh của Mộng Hỏa Oa đại nhân, tức là đạo lữ... của ngươi.... Ngài không có mất... chỉ là bị người ta giam cầm trên thượng giới thôi..."
Cô ta đen mặt nhìn cô, cô ngồi trong lòng nàng nói tiếp "Ngươi đừng nhìn ta, ta dù biết người giam ngài ấy cũng không làm gì được! Hắn ta hăm dọa ngài ấy phải... nghe lời... nếu không sẽ giết ngươi... vì ngài chỉ nghĩ ngươi là tàn hồn nên..."
Cô ta đau lòng nhìn cô hỏi "Vậy nàng ấy có bị gì không?", cô nói "Ngài ấy rất buồn, nếu như còn kéo dài thêm 2 năm ngài ấy sẽ nguyên sinh, ngươi theo ta đi! Ta giúp ngươi tìm ngài ấy!"
Cô ta nhìn cô "Được sao?", cô