Mộng Vũ Y chỉ gật gù vài cái rồi liếc mắt qua lại nhìn đống đá, Nhan Như Nguyệt nắm lấy tay của cô một tấc không rời
Tiếng xì xào to nhỏ của xung quanh bị hai người nghe hết
"sao lại có đứa con nít ở đây?"
"bộ coi nơi này là nhà trẻ chắc"
"hai đứa trẻ đó mặc đồ hạng thượng phẩm không đấy! Im miệng đi!"
Cô nhìn nàng thấy nàng vẫn một mực nhìn mình lại chẳng quan tâm đến lời nói mấy người, cô kéo tay nàng giả trẻ con làm nũng đáng yêu "sư tỷ~ sư tỷ~"
nàng cười "Sao vậy?", cô híp mắt cười mèo nheo nói "Muội muốn cắt vài cái chơi~ tỷ muốn thử không a?"
Nàng lắc đầu, cô cũng không ép nàng, cả hai chỉ nắm tay đi đến khu để đá chọn qua loa vài cái rồi kêu người tới đem chúng đi cắt, hai người đứng cười nói với nhau rất vui vẻ thì bắt gặp thêm vài người lạ
Cô nheo mày nhìn đám người đi tới, người con gái có vẻ ngạo mạn chống nạnh nhìn nàng nói "Nhan Như Nguyệt! Cô làm gì bám lấy Hạ thiếu?"
"Tầm Dục Chỉ tiểu thư hiểu nhầm rồi, ta theo sư muội ta xuống núi làm nhiệm vụ" nàng lạnh nhạt nói, bàn tay nắm tay cô chặt hơn, thường thì nàng nắm tay cô chỉ là yêu thương biểu hiện nhưng cô lần này nhận ra nàng có chút sát khí với ả ta
Cô xoa nhẹ lưng nàng thanh âm dịu dàng "Sư tỷ, đừng giận, còn ta tại", nàng nhìn cô gật đầu, một nam nhân trông cũng tuấn tú tiến tới chào hỏi "Như Nguyệt, đã lâu không gặp. Đây là nàng sư muội sao? Nàng rất đáng yêu!"
Cô thấy nàng sát khí mạnh hơn khi nghe hắn nhắc đến mình, cô đứng chào hắn "Chào, ta là Như Nguyệt tỷ sư muội"
"ta là Hạ Vô Sĩ" hắn cười, cô liếc mắt qua ả kia mới vừa mắng sư tỷ cô (Có mắng đâu?), cô rút kiếm đâm vào tay ả lạnh nhạt buông lời "Ngươi mắng ta sư tỷ, đáng giết"
Cô quay mặt bỏ đi, kéo tay nàng đi theo mình thì thầm "Tỷ không cần lo cho ta, ta ủng hộ tỷ"
Nàng cười 'ừ' một tiếng rồi để cô dắt đi, A Thất thấy cô thì gọi "Th- tiểu thư, đá nguyên thạch của người"
A Thất cùng các ám vệ khác đưa đá nguyên thạch lên cho cô xem, 4 tảng màu đỏ, 2 lam và 1 tím, cô gật gù cười "Không tồi, đem về của ta phủ, ta sẽ rèn chúng"
Các ám vệ gật đầu tản ra biến mất, cô lại thấy người quen rồi. Là Ân Kỳ và Nhược Băng, Thiên Quang và Vũ Khang cũng tại, hai người tiến tới chào hỏi
"Sư huynh, sư tỷ, Ân Kỳ hảo"
"Hảo" Nhược Băng và Thiên Quang lạnh nhạt chào
"Vũ Y, Như Nguyệt/ Nhan sư tỷ hảo" hai người còn lại cười, cô nhìn xung quanh hỏi "Bốn người tới đây để cắt đá luôn sao?"
tất cả gật đầu, Nhan Như Nguyệt như bị thu hút bởi thứ gì đó giật giật lấy tay áo cô nói "Tiểu Y, ta muốn nó"
Cô nhìn theo tay nàng chỉ, một hòn đá nhỏ nhưng cô nhận ra nó có