Và sự tích ăn dấm của bạn thụ Mộng Vũ Y đã xong xuôi, bạn công của chúng ta Nhan Như Nguyệt đang đổ mồ hôi nhìn cô
Mộng Vũ Y đi tới bên Liễu Thương ngồi xuống, nàng lập tức ngoan ngoãn ngồi xuống, bắt đầu kế hoạch làm nũng
"Nương tử, tỷ xin lỗi" nàng cố gắng làm nũng với người thương, cô liếc mắt qua nàng "Xin lỗi gì?"
"Dạ tỷ đụng chạm nữ nhân khác ngoài nương tử" nàng biến bản thân từ một người lạnh lùng thành một cô mèo nhỏ biết làm nũng, cô cười "ngoan, vậy chừng nào chuộc lỗi?"
Nàng cười "dạ tùy nương tử", cô gật đầu
Ngọt chết ta rồi! Những người xung quanh be like :)))
Đám có nương tử chỉ biết rắc cẩu lương cho bọn cẩu độc thân như chúng ta :)))
Cô bắt chéo chân, nhìn về phía đám người cẩu độc thân kia "Bộ không muốn đi hết à? Nếu không muốn thì xin mời đi"
Sau đó..... tiếp tục trận đấu :)))
Và người được chọn là: Mộng Vũ Y, Nhan Như Nguyệt, Thiên Quang, Tuần Vũ Khang, Tăng Thư Thiên (nam) và 5 người khác gồm 2 nam 3 nữ
Sau đó thì thông báo là khoảng 4 tháng nữa bí cảnh xuất hiện, trong thời gian đó cần nâng cao thực lực. Hết!
Và Sở Ti thành lại có chuyện xảy ra, cô và nàng cùng nam chính, Vũ Khang và Nhược Băng phải nhanh chóng tới nơi xử lí
Rốt cuộc là chuyện gì?
Vào 3 ngày sau khi nhóm cô đi khỏi thành, một yêu thú đã xuất hiện, nó giống như cương thi nhưng đao kiếm, pháp thuật cũng chẳng tấn công nổi nó
Cô vừa ngự kiếm vừa chậc lưỡi, đây còn không phải là tình tiết đầu tiên của quyển 2 sao?
Đây là tình tiết gây cấn nhất, bởi vì vị sư tỷ kiêm tướng công của cô sẽ đứt đoạn kinh mạch, đó là nỗi khổ a! Cô không muốn đâu. Sự tình nó là như lày:
Khi nam chính chiến đấu với yêu thú, nữ chính thứ 4 bị bắt, vì giải cứu nữ chính thứ 4 mà nam chính không cẩn thận bị đánh trọng thương, lúc yêu thú định đánh chết nam chính thì nữ chính Nhan Như Nguyệt nhà cô nhảy ra đỡ cho y một đòn chí mạng. Tuy mạng sống vẫn còn nhưng kinh mạch đứt đoạn không thể tu luyện.
Nếu hỏi vì sao chưa gặp nữ chính thứ 2 và thứ 3 thì tại tui chưa đề cập đến và Vũ Y chưa gặp thôi chứ Thiên Quang gặp rồi nhưng chuyện tình yêu giữa Thiên Quang và các lão bà sẽ không bao giờ xuất hiện đâu nha ¬_¬
Cô nhất định không thể để điều đó xảy ra! Nhan Như Nguyệt nhìn cô thấy từng biểu hiện của cô, sự lo lắng chuyển sang sợ hãi, đau đớn rồi lại hận thù, sau đó lại bình tĩnh lại kiên quyết gì đó, nàng muốn mở miệng hỏi nhưng tiếng kêu của Thiên Quang làm tất cả phải chú ý "Đến rồi!!!"
Cô nhảy xuống ngự kiếm rơi trong không trung, nàng nhìn thấy cũng hốt hoảng nhảy theo, Hỏa Phách kiếm và Hàn Quang kiếm cũng lao đến cùng lúc nhưng Hỏa Phách kiếm lại phóng xuống dưới ngôi nhà Lâm gia nổ mạnh
Cô được nàng ôm lấy, đứng trên Hàn Quang kiếm. Nàng lo lắng nhìn cô "Muội không sao chứ? Sao muội lại ngốc vậy hả?"
Cô chỉ về phía Lâm gia, nàng nhìn theo. Lâm gia bị nổ nhưng không có bất kì ai chạy ra ngoài, nàng đáp xuống đất, bên trong là những con cương thi cấp thấp đang lao đến chỗ hai người, Hỏa Phách kiếm rùng mình lao đến bộc pháp linh lực chém hết tất cả cương thi
Nội đan ma tính của chúng rơi vào tay cô, chúng biến thanh mây khói biến mất, Thiên Quang và mọi người lao xuống, cô mở miệng nói "Sư tỷ, không sao"
"Sư huynh, đám cương thi nay chỉ mới cấp thấp thôi, còn 1 con yêu thú cấp cao hơn con hôm trước nữa", Thiên Quang nhăn mày "Vậy Sở Ti thành trở nên nguy hiểm hơn rồi"
Sau đó tất cả đi tới Trí Tiên các, ai ngờ thấy được 3 tông môn khác đang bàn về con yêu cương thi cấp cao