~2 năm sau~
Hai tiểu phượng của nàng đã được bồi bổ bởi đan dược cấp 4 và đống dược thảo cấp 5 trở lên môi ngày nên nhanh chóng đã có thể biến thành người, nàng hằng ngày ngoại trừ chăm con thì luôn đi qua phòng cô nhìn ngắm người thương
'Tỷ xin lỗi, là tỷ vô dụng' nàng đau khổ nhìn bên ngoài phòng
Trong lúc đó....
Ở không gian của hệ thống
Cô ở bên trong không gian đã 2 năm 4 tháng tu luyện tất cả chiêu thức của ma tu, nhanh chóng tiến đến Hóa Thần kỳ tầng thứ 4 nhưng không thể đột phá thêm nữa, điều này là cô rất giận nhưng đành chịu, cô lập luyện với ma nhân mà hệ thống tạo ra mạnh gấp 10 lần bản thân trong vòng 2 năm ngắn ngủi cô đánh thành công ma nhân Hóa Thần kỳ tầng thứ 9
"Hệ thống, ta đã hoàn thành nhiệm vụ nào rồi?" cô hỏi, tay lau mồ hôi nhễ nhại
[Nhiệm vụ phụ tuyến: tu luyện ma công] 100 điểm
[Nhiệm vụ phụ tuyến: ấp thành công trứng phượng hoàng] 100 điểm
[Nhiệm vụ phụ tuyến: tấn cấp năng lực đoán trước tương lai lên cấp 3, có thể đoán trước 30 giây, kéo dài 30 phút, sau khi sử dụng mất thị giác tạm thời 30 phút] 200 điểm, một lần quay thưởng may mắn
[Nhiệm vụ phụ tuyến: đem phượng hoàng biến thành người] 30 điểm
[Hoàn thành]
[Chúc mừng chủ nhân nhận được 430 điểm]
[Chủ nhân hiện tại có 4. 630 điểm, hai lần quay thưởng may mắn, mười viên Kinh Mạch đan, một thanh hắc kiếm hệ băng, hai bình dược thảo cấp bát phẩm]
"ừm" cô gật đầu, hệ thống [Hôm nay hệ thống mở khóa thanh kiếm bí ẩn, nhiệm vụ của chủ nhân là tìm hiểu thân thế của nó và điền vào chỗ trống của hệ thống]
Cô nhìn hình dáng thanh kiếm rồi gật đầu, hệ thống dịch chuyển cô tới một nơi bí ẩn, nơi này đầy cỏ cây nhưng âm u rùng rợn
Cô cảm giác bản thân đang tiến tới gần thứ gì đó, một thanh kiếm bỗng nhiên xuất hiện ở một tảng đá, cô tiến tới đem thanh kiếm theo người, cô lại đi sâu vào rừng
Thanh kiếm kia cứ rung lên từng hồi khiến cô cảm thấy đầu bản thân nhức nhối vô cùng nhưng bàn chân giống như bị điều khiển cứ đi cứ đi mãi không mỏi mệt
Sau một canh giờ, cô đã rời khỏi khu rừng, một khung cảnh kinh khủng đã xuất hiện
Một người con gái có khuôn mặt giống y hệt cô và nàng, hai người giống như đang hét gì đó thì thanh kiếm rung lên tỏa linh khí bay tới chỗ 'nàng', 'nàng' không ngần ngại đâm kiếm xuyên tim 'cô'
'cô' chẳng có chút phản ứng gì, ánh mắt đầy đau đớn bị chôn vùi đi, 'nàng' lên tiếng "là do ngươi tự chuốc lấy"
'Cô' rống lên "Ta vì tỷ có gì sai! ta vì tỷ mà hi sinh mọi thứ! Còn ty thì chỉ nghĩ tới cô ta!"
'Nàng' hừ nhẹ "Nàng ấy là người ta yêu nhất, ngươi đã làm tổn thương nàng"
'Cô' cười lớn, lòng 'cô' đau đến nỗi không thể khóc, chỉ có thể cười. 'Nàng' nheo mày "Cười cái gì?"
'Cô' không thèm trả lời mà nhìn tới khoảng không "Tiểu tử, ngươi phải