Một thời gian sau
Cô và nàng lại tiến về một thành khác, nơi này chính là thành của ma tu. Vì tu tiên giả rất ghét ma tu nên không ai đi lại đây cả, chỉ khi bị ép buộc tham gia gì đó mới tới đây
Sau khi tới cô biến linh lực thành ma lực, dễ dàng hoạt động ở Ma thành, ở đây cũng giống như các thành khác nhưng chỉ vì là ma tu nên ai ai cũng bị ghét
Ma tu thì chẳng ai quan tâm đến tu tiên giả cả, nhìn bộ mặt người nào cũng chán chường khi nhìn nàng thì hiểu
Cô dắt nàng đi xung quanh Ma thành càn quét hết thức ăn trước rồi sau đó mới đi mau đồ sau, trong lúc đi cô không nhìn đường nên đã đụng trúng một người
Cô nằm đè lên người đó, nàng lập tức đen mặt kéo cô ra khỏi người người kia, cô giờ mới nhìn thấy khuôn mặt người mà mình đụng
Mái tóc trắng dài được cột lên, đôi mày lá liễu thanh tao vô cùng đẹp, hàng lông mi dài và cong vút, con ngươi màu xanh lam đang nhìn cô khiến cô hơi khó chịu. Người kia mặc một bộ y phục trắng đen trông hợp vô cùng
Người kia khiến cô có cảm giác thân thuộc vô cùng, người này rốt cuộc là ai?
Người kia nhìn nàng và cô một hồi, cô bỗng nhận ra bản thân thất thố nên cúi đầu xin lỗi "Xin lỗi vị này, là ta không nhìn thấy ngươi"
Người kia lãnh đạm lắc đầu, một mực nhìn cô, Nhan Như Nguyệt không thích có kẻ nhìn nương tử mình như vậy, mày nheo thành đoàn, người kia vẫn lạnh lùng đứng đó "Không sao, ngươi biết ta là ai không?"
Cô lắc đầu, kẻ này mang một sát khí đáng sợ vô cùng nhưng cô cảm nhận được sát khí này không gây tổn hại đến bản thân nên cũng không để tâm mấy. Nàng thì khác, từ nãy giờ thấy người kia nhìn vào nương tử thì muốn lao đến cắn xé cho hả giận
Người kia cười thầm trong lòng khi nhìn nàng "Ta là Yên, Vũ Yên, Luyện Hư kỳ tầng 9"
Cô bỗng nhiên thoát khỏi ma trảo của Nhan Như Nguyệt tới cười thân thiết với Vũ Yên làm nàng đen mặt, đáy mắt toàn là sát ý
Thế mà hai người kia một người thì cười đùa hỏi thăm người kia thì tuy chú ý đấy nhưng không thích can ngăn thôi. Ba người đi đến một khách trọ, thuê 2 căn phòng rồi chia ra
Và suốt buổi