Ra về cô và An Huyệt nhanh chóng đi ra cổng trường, Lưu Vương Khải đã hứa sẽ đến đón cả hai.
- Lý Tiểu Sở xem như cô may mắn có một tên ngu ngốc đứng ra bảo vệ cho cô -
Cô xoay người nhìn Hạ Cẩm Chi, bình thản nói:
- Thì ra là cô -
- Lý Tiểu Sở cô cứ mà tận hưởng những ngày tháng vui tươi đi vì những ngày sau đó cô sẽ không thể vui vẻ như vậy đâu - Hạ Cẩm Chi tiến đến nói.
- Hạ Cẩm Chi tôi rất muốn biết ngoài những chuyện tôi đã gây ra một tuần trước đó thì cô còn lý do gì để ghét tôi? - cô hỏi.
- Lý do ghét cô? Hứ! còn không phải là tiện nhân như cô đã cướp hết những người yêu tôi hay sao? - Hạ Cẩm Chi hỏi ngược lại cô.
- Vậy cô yêu ai trong bọn họ? - cô hỏi tiếp.
- Tôi! đây là chuyện của tôi liên quan gì cô - Hạ Cẩm Chi trả lời.
- Cô nên nhớ tham thì thâm - cô nói.
- Lý Tiểu Sở sao cô còn chưa về -
Lưu Vương Khải từ cổng trường đi đến chỗ cô mà nói.
- Lưu Vương Khải đến rồi chúng ta về thôi An Huyệt - cô nói.
Cô và An Huyệt đi ra xe, Lưu Vương Khải theo sau nhưng bị Hạ Cẩm Chi nắm chặt lấy cánh tay.
- Vương Khải anh đừng lạnh nhạt với em nữa có được không? - Hạ Cẩm Chi hỏi, đôi mắt rưng rưng lệ.
- Xin lỗi Cẩm Chi, nhưng anh không muốn nói chuyện với em vào thời gian này - Lưu Vương Khải trả lời.
Hắn rút tay khỏi tay của Hạ Cẩm Chi rồi tiến ra xe, Hạ Cẩm Chi tay nắm thành quyền sự căm phẫn được thể hiện rõ qua ánh mắt.
- Tiện nhân Lý Tiểu Sở tôi nhất định sẽ không để cô yên -
Lưu Vương Khải vào ghế lái nhìn qua kính chiếu hậu nói với cô:
- Hôm nay chúng ta đến nhà hàng ăn -
- Anh mời sao? Sao hôm nay hào phóng vậy? - cô hỏi.
- Trong mắt cô tôi keo kiệt lắm sao? - Lưu Vương Khải quay đầu xuống nhìn cô.
Cô thấy hắn nhìn liền đưa mắt nhìn ra bên đường còn nói nhỏ:
- Chứ còn thế nào nữa -
- Là Mạc Tuấn Khiêm mời, anh ta mới mở nhà hàng - Lưu Vương Khải nói rồi lái xe đi.
- Anh ấy tài giỏi vậy sao? - An Huyệt hỏi.
- Nhà có điều kiện mà - Lưu Vương Khải trả lời.
Cả ba nhanh chóng đến nhà hàng của Mạc Tuấn Khiêm cũng không quên mua thêm một chút quà gửi tặng.
- Đến rồi sao? - Mạc Tuấn Khiêm đi ra hỏi.
- Gửi anh chút quà - cô nói.
- Khách sáo vậy nhỉ? Quà cáp làm gì không biết nữa, có đến là tôi vui rồi - Mạc Tuấn Khiêm cười trả lời.
- Không nhận vậy trả lại đây - cô nói
- Ấy! không được, nói là nói vậy thôi chứ được tặng quà cũng phải nhận chứ - Mạc Tuấn Khiêm đáp.
- Mau vào trong đi, mọi người đang đợi đấy - Mạc Tuấn Khiêm nói.
- Mọi người? - cô hỏi.
- Đúng vậy, vào trong cô sẽ biết - Mạc Tuấn Khiêm nói.
Cả bốn người vào một phòng dành cho khách quý bên trong là các nam chủ đang ngồi đợi.
" Ôi mẹ ơi! Đông thế không biết, nam chủ tập trung hết ở chỗ này là sao chứ? Muốn mình không thế nuốt trôi hay sao? " suy nghĩ của cô.
Lưu Vương Khải đi đến muốn ngồi vào chỗ trống bên cạnh Lý Phong liền bị cô kéo lại.
- Tên họ Lưu sang bên kia ngồi - cô nói.
-