Mọi người đưa mắt nhìn cô có người tin cũng có người không, Tề Thiên Hoàng vẫn muốn can dự hắn muốn xem rốt cuộc tình hình này là như thế nào.
- Đi, em mau theo anh về -
Một người con trai đi đến nắm tay cô, cô hất tay ra.
- Cô đừng có mà không biết điều - người phụ nữ trung niên nói.
- Các người nói tôi đã đăng ký kết hôn với con trai các người, vậy ngoài tên tôi ra các người biết gì về tôi? - cô hỏi.
- Tất nhiên anh biết, Lý Tiểu Sở con gái của Lý gia trong nhà còn có một người anh trai, đang học năm hai tại trường đại học Quản trị kinh doanh Quốc tế, đây là giấy đăng ký kết hôn, địa chỉ nhà và năm sinh của em, em có muốn anh nói ra không? - chàng trai kia hỏi cô.
Cô nhếch mép nhìn hắn ta, An Huyệt lập tức đứng chắn trước mặt cô dõng dạc nói:
- Sao các người dám điều tra cậu ấy -
- Cô ấy là vợ hợp pháp của tôi, những chuyện này đương nhiên tôi biết - chàng trai kia trả lời.
Thấy không ổn Tề Thiên Hoàng muốn đi đến giúp cô thì bị Hạ Cẩm Chi ngăn lại, cô ta nói nhỏ:
- Tiểu Sở thích nhiều người như vậy, giấy đăng lý kết hôn có lẽ là thật anh đừng xen vào cẩn thận họ lại làm khó anh -
Tề Thiên Hoàng nghe Hạ Cẩm Chi nói cũng có lý nên cũng dừng lại tiếp tục xem.
- Tôi là vợ anh vậy anh có biết ngoài cha mẹ ruột của tôi ra tôi còn có thêm cha mẹ nuôi hay không? Cha mẹ nuôi của tôi làm nghề gì thế? - cô hỏi.
- Cha! mẹ nuôi của em! không phải em không có cha mẹ nuôi - hắn ta ấp úng.
- Không, tôi có cha mẹ nuôi.
Cha nuôi tôi làm cảnh sát, mẹ nuôi tôi làm luật sư, thông tin mà người kia đưa cho các người cũng thiếu đấy chứ.
Sao nào? Muốn đi đếm lịch lắm rồi à? Tôi giúp các người một tay nhé? - cô nói.
Bọn họ hoảng sợ lập tức bỏ chạy, Tề Thiên Hoàng nhanh chóng bắt lấy họ, người dân xung quanh cũng giúp một tay.
Cảnh sát đi theo cô và An Huyệt nhanh chóng gọi công an tuần tra gần đó đến áp giải ba người lừa đảo kia đi.
Người dân cũng đã biết được đầy là chiêu trò mới của bọn lừa đảo cũng đồng cảm và cảm thấy may mắn thay cô.
Vì cô biết bên cạnh cô còn có cảnh sát ngầm và cô biết võ nên mới xử lý như thế, chứ cô là người dân bình thường chắc cũng rất mất sức với bọn lừa đảo này.
Cô nhìn Hạ Cẩm Chi cười khẩy đưa mắt nhìn ra một hướng khác, nói:
- Giả tạo -
Hạ Cẩm Chi đưa mắt nhìn cô, ả hận là không thể gi3t chết cô ngay bây giờ.
Mọi người tiếp tục lên xe trở về nhà, cô và An Huyệt cuối cùng cũng đã an toàn về đến nhà.
Cô và An Huyệt vào nhà cô dựa lưng vào ghế cầm cốc nước uống một hơi.
- Chuyện vừa rồi hình như là Hạ Cẩm Chi gây ra - An Huyệt nói.
- Không phải cô ta thì còn ai - cô trả lời.
- Cô