Rất nhanh chóng một tên vệ sĩ khác đi ngang qua chỗ cô, cô đoán không nhầm là đang đi tìm tên vệ sĩ bị cô chụp thuốc mê.
Cô nhanh chóng tiến hành tương tự như vừa rồi, một tay bóp cổ hắn một tay chụp thuốc mê rồi kéo hắn vào lùm cây cạnh tên đầu tiên.
Cô lại tiếp tục tránh đi, khi tên cuối cùng đi tìm thì chính là lúc cô bỏ trốn.
Không lâu sau, tên cuối cùng đi ngang qua chỗ cô, cô cẩn thận đi về phía cửa.
" Sắp thoát được rồi, không ngờ lại dễ hơn mình tưởng "
Lúc cô định mở cửa để chạy thoát, thì một tên vệ sĩ nắm lấy vai cô hắn còn truy hô để tìm người tiếp ứng.
Cô đấu tay đôi với hắn, vì tiếng truy hô mà những tên vệ sĩ khác đã nhanh chóng chạy đến.
" Xem ra khó sống rồi "
Đang chóng lại sự tấn công của bọn họ nên cô không cách nào lấy bom khói ra được, cô càng ngày càng đuối sức, e là không thể chóng đỡ nổi nữa.
- Tránh xa cô ấy ra -
Tiếng của ai đó vang lên, tất cả quay lại nhìn.
Cô liền tròn mắt kinh ngạc:
- Nam Phong, sao anh lại...!-
- Người của Nam Phong này mà các người cũng dám giam giữ, đúng là muốn chết - Nam Phong nói.
Hắn dẫn theo hơn 10 tên đàn em, trong khi đó đám vệ sĩ được điều động đến ngày càng nhiều, đột nhiên từ đằng xa xuất hiện hơn 10 người mặc áo đen nữa.
" Chuyện gì đây? Là Nam Phong điều động thêm đàn em sao? "
Cuộc hỗn chiến xảy ra một tên vệ sĩ nắm tay cô muốn dẫn cô đi liền bị cô công kích.
Hai bên giao đấu ác liệt không phân thắng bại, Nam Phong lập tức chạy đến bảo vệ cô.
- Em chạy trước đi - Nam Phong nói.
- Anh lo được sao? - cô hỏi.
- Không phải em điều thêm người đến giúp đó sao? Mau chạy đi, nếu không sẽ không còn cơ hội - Nam Phong trả lời.
" Người của mình? " tuy có chút không hiểu nhưng cô cũng chấp nhận chạy trước.
Cô đưa cho Nam Phong chiếc túi đeo chéo của mình.
- Trong đó có bom khói -
Cô chạy đi, chưa chạy được xa thì một chiếc xe hơi khác đã bám sát theo cô.
- Chết tiệt, lão già đó muốn bức mình chết hay sao chứ? - cô lầm bầm trong miệng.
Lý Tiểu Sở nhanh trí chạy vào những con hiểm nhỏ nơi những chiếc xe hơi không thể nào chạy vào.
Bọn chúng đành xuống xe đuổi theo cô, từ đâu hai thanh niên xông ra cản đường những tên vệ sĩ kia, một tên nói lớn:
- Chạy về phía chợ đêm -
Lý Tiểu Sở nghe theo, trong đầu cứ nghĩ đây là người của tên họ Nam.
Đến chợ đêm cô bình tĩnh đi bộ, nếu cứ chạy hối hả sẽ dễ bị người khác chú ý.
Cô vừa đi vừa liếc nhìn phía sau, thấy hai tên áo đen đang dần tiến đến phía cô, biết họ chẳng tốt lành gì cô liền lách người khỏi đám đông tốc độ chân ngày càng nhanh.
" Mình phải tiếp tục chạy đến bao giờ đây? "
Cô thật sự mệt rồi, nếu cô cứ chạy như thế thì biết đến bao giờ.
Cô đang chạy ngang một con hẻm nhỏ thì bỗng một bàn tay kéo cô vào, đôi tay nhanh chóng