Lý Tiểu Sở vừa bước ra ngoài đã thấy Thẩm Bạch Long đứng tựa lưng vào tường, nở một nụ cười châm biếm với cô.
- Xem ra cô rất cương quyết nhỉ? - hắn hỏi.
- Này Rồng Trắng, tôi có chuyện muốn hợp tác với cậu, cậu yên tâm chuyện này cả hai đều có lợi có muốn nghe thử không? - cô nói.
Hắn nhìn cô rồi cũng đồng ý nghe thử chuyện mà cô nói, hắn và cô tiến đến một góc khuất ngồi xuống thảo luận.
Lát sau cả hai trở ra, bên ngoài không chỉ có cha mẹ hai bên còn có Trác Vỹ, An Huyệt, Trương Thiệu Ngôn đặc biệt là Thẩm Hoắc Nam.
Nhìn thấy anh cô liền sững người, Thẩm Bạch Long liền nắm lấy tay cô, hắn nở một nụ cười tươi rói, hỏi:
- Mọi người thấy có đẹp không? -
Cha mẹ hai bên không ngừng khen ngợi cả hai đẹp đôi, bốn người kia chỉ nhìn cô không nói một lời.
- Hoắc Nam cháu xem em dâu cháu có đẹp không? - mẹ Thẩm Bạch Long hỏi.
Cô và anh nhìn nhau, ánh mắt của anh khiến cô đau lòng biết bao.
- Rất đẹp - anh trả lời.
- Cảm ơn anh họ - Thẩm Bạch Long nói.
- Được rồi, con dâu con xem thêm mấy mẫu nữa đi, mẹ chọn cho con rất nhiều -
Mẹ Thẩm Bạch Long nắm tay cô vào trong tiếp tục thử đồ.
- Bác trai tụi con có việc, tụi con xin phép về trước -
Trác Vỹ lên tiếng, hắn vội vã kéo An Huyệt và Thẩm Hoắc Nam rời đi, cô không tự chủ mà quay đầu lại nhìn bóng lưng của anh đang dần khuất xa.
________________________
_____________
Trong phòng trang điểm cô dâu, Lý Tiểu Sở đã chuẩn bị xong từ lâu bây giờ trong phòng chỉ còn mình cô.
Cô kéo ngăn bàn ra, cầm trên tay một cái USB say mê nhìn ngắm nó rồi vô thức nở một nụ cười.
- Đã đến lúc kết thúc mọi thứ rồi - cô nói.
Đột nhiên cửa phòng mở ra người bước vào là Thẩm Bạch Long, còn có cả Lý Phong.
- Mọi thứ đã chuẩn bị xong - Thẩm Bạch Long nói.
- Thứ mà cậu cần ở đây, còn anh rút tiền chưa? - Lý Tiểu Sở quay sang hỏi Lý Phong.
Lý Phong gật đầu, Thẩm Bạch Long cầm trên tay cái USB, nói:
- Hôm nay anh họ sẽ ra nước ngoài -
- Sao? - cô ngạc nhiên đứng bật lên.
- Yên tâm, anh ấy sẽ dự hôn lễ này rồi mới đi đến lúc đó mọi chuyện đã vỡ lẽ rồi - Thẩm Bạch Long trả lời.
- Có thật không? -
- Thật, cô nên kìm chế cảm xúc của mình đi, mỗi lần gặp anh tôi cô liền ngẩn người ra -
Lý Tiểu Sở ngồi xuống ghế nhưng không trả lời Thẩm Bạch Long, trong lòng cô cứ có cảm giác lo lắng khó tả.
Cũng đã đến giờ Thẩm Bạch Long nắm lấy tay cô đi ra ngoài, ở một góc tối Thẩm Hoắc Nam nhìn thấy tất cả.
- Cậu có ổn không đấy? - Trương Thiệu Ngôn hỏi.
- Tớ cứ nghĩ bản thân sẽ thật mạnh mẽ đứng trước mặt cô ấy nói lời chúc phúc, nhưng không, tớ không thể làm được - Thẩm Hoắc Nam trả lời.
- Tớ hiểu -
- Đi thôi, chúng ta trở về nhà lấy hành lý ra sân bay sớm một chút -
Nói rồi anh quay lưng rời đi,