Mọi chuyện cứ kéo như thế cô càng ngày càng gầy gò, thiếu sức sống, Lý Phong rất lo cho cô Lý Phong hiện giờ đã trở lại công việc của mình nhưng anh vẫn rất hay mệt mỏi.
Đến một hôm, đang làm việc thì Lý Tiểu Sở cảm thấy vô cùng đau bụng và buồn nôn, thậm chí cô ngất trên bàn làm việc.
- Nè, sao cô không mau làm việc mà ở đó lười biếng hả Lý Tiểu Sở -
Bạch Giai Như đi đến đẩy mạnh vào vai cô một cái nhưng cô chẳng có phản ứng gì, cô ta liền hốt hoảng lay người cô.
- Nè, cô tỉnh lại đi cô đừng có dọa tôi Lý Tiểu Sở -
Trác Vỹ thấy bên ngoài có động tĩnh lạ thì nhìn xem sao, thấy Bạch Giai Như hốt hoảng chạy đi liền biết có chuyện không hay.
- Hoắc Nam, hình như Tiểu Sở có chuyện rồi -
Thẩm Hoắc Nam lập tức nhìn ra ngoài, thấy cô chỉ nằm trên bàn chỉ nghĩ là cô ngủ gật.
- Không phải đâu, vừa rồi cô thư ký kia nói gì đó với Tiểu Sở rồi hốt hoảng chạy đi - Trác Vỹ nói.
Thẩm Hoắc Nam cảm thấy lo lắng mở cửa phòng đi đến chỗ cô, anh dùng tay vỗ nhẹ mặt cô nhưng không hề có động tĩnh.
Anh có chút hoảng loạn vừa lay người vừa gọi cô:
- Tiểu Sở, Tiểu Sở có nghe anh nói gì không? -
- Có lẽ cô ấy ngất rồi - Trác Vỹ nói.
Anh lập tức bế cô lên sử dụng thang máy riêng đưa cô đến bệnh viện.
Ở trên xe anh để cô ngồi dựa vào vai anh, Trác Vỹ là người lái xe.
- Thấy người ta ngất là hoảng loạn cả lên vậy mà bảo không còn yêu người ta - Trác Vỹ nói nhỏ.
- Tôi nghe hết đấy - anh trả lời.
Trác Vỹ lập tức im lặng, anh thì vuốt mái tóc cô trông cô bây giờ gầy hơn lúc trước rất nhiều, gương mặt hốc hác, quầng thâm mắt rõ ràng.
"Rõ ràng là em sai nhưng tôi lại cảm thấy có lỗi"
__________________
- Cô ấy sao vậy bác sĩ Lưu? -
Trác Vỹ đứng đối diện với bác sĩ trao đổi, còn anh thì ngồi cạnh giường bệnh của cô.
- Bệnh nhân bị đau dạ dày có thể là do chế độ ăn uống không khoa học và bị stress trong thời gian dài, cũng may là phát hiện sớm nếu không nhanh chóng đến bệnh viện rất có thể dẫn đến viêm loét dạ dày - bác sĩ nói.
Anh nhìn cô, tự hỏi có phải là do bản thân hại cô thành ra như vậy hay không?
Anh nhẹ nhàng chạm vào bàn tay cô, tay cô vốn đã nhỏ nhưng bây giờ còn nhỏ hơn.
Rốt cuộc anh đang trả thù cô hay tự đánh mình?
- Chủ tịch tôi đến rồi -
Trạch Khiêm từ ngoài bước vào anh nhanh chóng buông tay cô ra, đứng lên giữ đúng phong thái thường ngày.
- Cậu ở lại với cô ta, cứ nói cậu là người đưa cô ta vào bệnh viện -
Thẩm Hoắc Nam nói xong liền đứng lên đi ra ngoài, Trác Vỹ ở lại bàn giao những gì bác sĩ căn dặn cho Trạch Khiêm rồi cùng Thẩm Hoắc Nam trở về công ty.
- Thẩm Hoắc Nam nếu cậu còn yêu thì đừng làm khổ cả hai nữa -
- Tôi biết bản thân mình đang làm gì -
__________________
- Tiểu Sở, Tiểu Sở có nghe anh nói gì không? -
- Hoắc Nam, Hoắc Nam -
Cô giật mình bật ngồi dậy, mồ hôi đổ ướt, cô thoát khỏi sự hoang mang của mình bằng một giọng nói.
- Cô tỉnh rồi sao? -
Lý Tiểu Sở nhìn cậu ta, có chút thắc mắc vì cô không biết người này.
- Anh! là người đưa tôi vào bệnh