Xuyên không về cổ đại tìm mỹ nam
Chương 1: Mở đầu
Hôm nay là sinh nhật mẹ, Nhất Tiểu Yến cùng mọi người ăn cơm, thường thì mọi người sẽ chúc mừng sinh nhật hoặc tán gẫu nói chuyện gì đó, nhưng hôm nay chủ đề lại xoay quanh cô.
Tiểu Yến Tử, bao giờ lấy chồng con? bác gái lên tiếng hỏi, nhìn Nhất Tiểu Yến chăm chú, vẻ mặt chắn chắn phải nghe được câu trả lời mới thôi.
Nàng phun nước.
Yến Tử! Bao giờ bà cô này mới được ăn bánh kẹo cưới đây? một bác gái xinh đẹp nhìn nàng, vẻ mặt chờ mong.
Nàng sặc cơm, vỗ ngực bồm bộp.
Nhất Tiểu Yến! Mau đi xem mắt! 23 tuổi rồi chứ ít ỏi gì! mẹ nàng cũng đã bàn luận về vấn đề này rất lâu, sợ con gái ế không gả được.
Hôm nay được dịp mọi người đông đủ, cũng chêm thêm mấy câu vào để nhắc nhở nàng.
Mặt nàng mếu máo nhìn mẹ.
Mẹ à!! Con đã làm gì có lỗi với mẹ? Tại sao mẹ lại muốn gả con đi như thế? Huhu!!
Nhưng mẹ nàng nào có để ý, tiếp tục chủ đề đang dở: Mẹ thấy con trai cả nhà bác Lý rất đẹp trai, con trai thứ nhà bác Trương hiện đang làm bác sĩ, công việc ổn định, có thể lo cho cuộc sống của hai đứa sau này.
Cậu ấm nhà ông Hà cũng được đấy, vừa tốt bụng vừa galang hào phóng, mẹ nhìn thấy nó có vẻ thích con.
Con trai nhà....!bla bla bla.
Nhất Tiểu Yến nhất thời kinh hãi, vội vàng buông đũa xin phép rồi nhanh chân chuồn về phòng.
Đùa gì chứ? Nàng mới có 23 tuổi!! Còn trẻ như vậy đã phải bước vào nấm mồ hôn nhân rồi á??
Nàng cắm đầu lao về phòng, tiếng nói của mọi người ở đằng sau vẫn không dứt:
Yến Tử! Bao giờ lấy chồng?
Yến Tử! Mau kiếm một thằng rể tốt về đây!
Yến Tử! Con trai nhà cô cũng được này!
Yến Tử...!
Nhất Tiểu Yến vội vàng khóa cửa phòng, đưa tay lau mồ hôi trên trán.
Phù! Cuối cùng cũng tránh được kiếp nạn.
Nàng nằm phịch xuống giường, mọi người sao thế nhỉ? Nàng mới 23 tuổi đã giục đi lấy chồng, ba mẹ muốn gả con gái đi cho khuất mắt đây mà!
Nàng với lấy chiếc điện thoại ở tủ đầu giường, hình nền là một mỹ nam cổ đại mặc xiêm y đen, sống mũi cao thẳng, mắt phượng mày kiếm, da trắng môi mỏng, đeo kiếm bên hông, cả người toát ra vầng hào quang sáng chói lọi.
Đẹp trai quá!!
Nàng ngắm một lúc liền ủ rũ, có đẹp trai hoàn hảo đến mấy cũng chỉ có thể ngắm thôi, đâu lấy về làm chồng được.
Híc!
Nàng vứt điện thoại sang một bên, tiếp tục suy