Xuyên không về cổ đại tìm mỹ nam
Chương 22: Hắn phải đánh chết nữ nhân này!!
Nhất Tiểu Yến vừa quét sân vừa ngáp, nàng buồn chán vứt chổi, nhảy lên cây nằm.
Ngươi...ngươi!! Lý Hạ Vân hết nhìn chổi lại nhìn cô nàng đang nằm trên cây.
Nàng đúng là gan to bằng trời, Ngự Hoa Viên là nơi Hoàng thượng và các Phi tần khác hay lui đến mà lại dám làm biếng.
Quét hộ ta, ta mệt muốn chết rồi đây.
Nhất Tiểu Yến quẩy quẩy tay nói rồi nhắm mắt lại.
Lý Hạ Vân câm nín, sau đó đành mặc kệ, tiếp tục cầm chổi quét sân.
Bóng áo trắng thong dong đi tới, cây quạt thủy mặc khẽ phe phẩy, hắn nhướng môi cười.
Lý Hạ Vân thấy vậy vội vàng vứt chổi hành lễ: Tham kiến Vương gia.
Miễn lễ.
Bạch Tử Dạ gật đầu, hắn lại nhìn quanh một lúc, nhíu mày.
Lý Hạ Vân nhanh nhảu nói: Nếu người tìm Nhất Tiểu Yến thì nàng ấy đang ở trên kia.
nói rồi chỉ lên cái cây ngay cạnh.
Khóe môi Bạch Tử Dạ giật giật, đưa mắt nhìn lên cây, đúng là Nhất Tiểu Yến đang gối tay vắt chân nằm trên cây, ngủ một cách ngon lành.
Cô nàng này lười biếng như vậy, không sợ sẽ bị phạt trượng sao?
Bạch Tử Dạ đỡ trán, phi thân lên cây, Nhất Tiểu Yến vẫn ngủ ngon lành.
Tiểu Yến Tử!
Im lặng.
Tiểu Yến Tử!
Vẫn im lặng.
Bạch Tử Dạ bất lực, đưa tay bóp mũi nàng, cô nàng nào đó khó thở, nhăn nhăn mũi rồi mở mắt, nhìn thấy khuôn mặt phong hoa tuyệt đại của Bạch Tử Dạ gần ngay trước mắt, nàng sợ hết hồn.
Tên khốn kiếp kia mau tránh ra! Ngươi muốn hù chết bà đây đấy à!? nói rồi đẩy Bạch Tử Dạ, nhảy xuống.
Ta có gọi nhưng nàng không chịu dậy, ta đành phải làm vậy thôi.
Bạch Tử Dạ rất ấm ức nói.
Nhất Tiểu Yến thấy vậy liền phẩy tay: Được rồi được rồi! nói xong liền nhìn Bạch Tử Dạ rồi lại nhìn sang Lý Hạ Vân, vẻ mặt ngẫm nghĩ.
Có rồi! nàng bỗng đập tay, rất vui vẻ chạy đi.
Hai người còn lại nhìn nhau, không hiểu mô tê gì.
Lúc sau nàng quay lại với một vật thể hình tròn trên tay.
Cái đ ĩa? Lý Hạ Vân thắc mắc nhìn Nhất Tiểu Yến.
Chưa tới giờ cơm mà, nàng lấy đ ĩa ra đây làm gì.
Nhất Tiểu Yến cười hì hì, bắt đầu nói: Các người có biết trên tay ta là cái gì không? Ừm! chính là cái đ ĩa.
Các người có biết ngoài ăn uống ra thì cái đ ĩa này được dùng làm gì không? Ừm! Chính là dùng vào lúc này!
Một đàn quạ đen bay sau đầu Bạch Tử Dạ và Lý Hạ Vân, thấy thế Nhất Tiểu Yến lại nói: Ta nói gì các ngươi làm nấy, đừng làm mất thời gian của ta.
nói rồi nhảy ra đằng sau mấy bước.
Đầu tiên chúng ta đứng thành một hình tam giác, Lý Hạ Vân đứng bên kia, Bạch huynh đứng bên kia.
Ừ đúng rồi đúng rồi.
Nhất Tiểu Yến tay chỉ miệng nói, liên tục gật đầu: Sau đó nhìn ta, các ngươi có thấy chiếc đ ĩa này không? Ừm! Rồi ta ném nó cho Bạch huynh, Bạch huynh bắt lấy, ném cho Lý Hạ Vân, Lý Hạ Vân bắt lấy ném cho ta.
Hoặc có thể Lý Hạ Vân ném cho Bạch huynh, xong cứ chuyền như thế, ai không bắt được sẽ bị phạt búng tai.
Ok?
Bạch Tử Dạ và Lý Hạ Vân gật đầu, mặc dù hai người đều không hiểu chữ ok cuối cùng có nghĩa là gì.
Lý Hạ Vân thấy trò này rất thú vị, liền vứt chổi trong tay, chuyện tâm nhìn chiếc đ ĩa trên tay Bạch Tử Dạ.
Nhất Tiểu Yến cũng chẳng kém, nheo mắt nhìn chằm chằm chiếc đ ĩa, Bạch Tử Dạ nhìn chiếc đ ĩa trong tay rồi lại nhìn hai người, ném về phía Lý Hạ Vân.
Lý Hạ Vân nhanh chóng chụp lấy, lại ném về phía Nhất Tiểu Yến, Nhất Tiểu Yến chụp được rồi lại ném về phía Bạch Tử Dạ...
Rồi cứ thế cứ thế...
Bạch huynh! Huynh nhìn huynh kìa! Ném mạnh quá trúng đầu Lý Hạ Vân rồi đấy!
Ta có cố ý đâu!
Không sao đâu! Chúng ta chơi tiếp đi.
Oh được! Nhanh nhanh vào vị trí! Chiến tiếp!
Lần này ta chắc chắn sẽ bắt được!
Thử xem!
Lý Hạ Vân bắt lấy!
Mau ném cho ta! Ta phải ném vỡ đầu tên Bạch huynh đáng ghét kia!
Lại đây!
Cuộc chiến đang hồi gay cấn, mọi người vừa tập trung chơi vừa