Xuyên không về cổ đại tìm mỹ nam
Chap 7: Cáo tinh
Bị Nhất Tiểu Yến quát, hắn ta ngớ người nhìn nàng, nàng cũng hung hăng trừng hắn, hắn lại khẽ cười.
Lại cười??! nàng nổi đóa, tên chết tiệt này câm à? Không nói cảm ơn đã đành còn ở đấy cười nữa!?
Cảm ơn.
giọng nói trong trẻo vang lên như lông vũ vờn qua màng nhĩ, vừa dễ nghe vừa ngọt ngào.
Hừ! nàng cuối cùng cũng nguôi giận đi một chút, không thèm để ý đến hắn, vắt vắt tay áo bị ướt nước.
Hắn không nói không rằng kéo tay nàng qua, tay trái tạo lửa bắt đầu hong khô áo cho nàng.
Cô nàng nào đó há hốc mồm, đây...đây là...phép thuật? Kì diệu! Quá kì diệu!!
Thấy mắt nàng phát sáng nhìn bàn tay mình tạo ra lửa, hắn có chút đắc ý, nhanh chóng hong khô áo cho nàng.
Tuyệt quá! nàng cảm thán, không phải tuyệt, mà là quá tuyệt!
Hắn cười nhìn nàng, mắt hoa đào nheo lại, vừa xinh đẹp vừa quyến rũ.
Do lực sát thương quá lớn, cô nàng nào đó phụt máu mũi.
Hắn ta hốt hoảng nhìn nàng, luống cuống không biết làm gì.
Nàng xấu hổ tới đỏ bừng mặt, nàng...!nàng lại có thể mê trai tới mức độ bị chảy máu mũi! Danh dự của nàng đều mất sạch rồi! Mất hết sạch!!
Thấy hắn luống cuống không biết phải làm gì, nàng buồn cười nói: Ta không sao, bịt lại là được.
Hắn lo lắng nhìn nàng, thấy nàng không sao thật mới yên tâm gật đầu.
Nàng nhìn hắn, hơi nhíu mày: Huynh ghét nói chuyện lắm à?
Hắn do dự một lúc lại gật đầu.
Nàng nheo mắt, không muốn nói chuyện à? Không muốn nói, nàng càng có hứng bắt nạt hắn khiến hắn phải nói chuyện!
Do không thích nói chuyện, hay là...!không muốn nói chuyện với ta? nàng nghiêng đầu dò hỏi.
Sắc mặt hắn khẽ biến: Không phải!
Là thế à? nàng khẽ cười, hiếm khi gặp được mỹ nam, nàng nên bắt hắn nói chuyện nhiều một chút mới được.
Huynh tên là gì?
Phong Thần.
hắn đáp lời ngay.
Cái tên rất hay.
nàng gật gù rồi lại hỏi tiếp: Huynh là phù thủy sao? Tại sao lại tạo ra được lửa?
Hắn ta hơi nhíu mày, không biết cái thứ gọi là phù thủy kia là gì, hắn không để ý lắm, đáp lời: Ta là cáo tinh*
*Cáo tinh: Hồ Ly Tinh
Hắn cứ ngỡ nàng sẽ thấy sợ hãi mình, vì trong câu chuyện của con người đều thêu dệt cáo tinh thành những con vật xấu xa.
Hắn ghét con người, vì họ không biết gì cả nhưng vẫn nói linh tinh, còn có nhiều người muốn tìm bắt hắn, muốn gi3t chết hắn.
Nhưng ở nàng hắn lại có một cảm giác rất yên tâm, hắn cảm thấy nàng là người tốt, sẽ không hại hắn.
Hắn nghi hoặc quay sang nhìn nàng, nàng không ghét hắn sao? Hắn vừa quay sang, chợt thấy mắt nàng phát sáng như đèn lồ ng trong đêm, túm lấy tay hắn soi đi soi lại.
Quá thần kì! nàng lại cảm thán, muốn tìm trên bàn tay khớp xương thon dài kia một chút dấu vết của việc tạo lửa, nhưng nhìn qua nhìn lại đều