nhóm dịch: bánh baoCậu bé chắn em trai ở phía sau, sợ cô tới đánh, cả người đều căng thẳng, “Thím, em trai đói bụng muốn ăn thịt, cháu! cháu bắt cá nướng cho em trai ăn, thím đừng hai em, muốn đánh thì đánh cháu đi.
”Cậu bé chìa bàn tay nhỏ bé của mình ra, chỗ lồng ngực đầy tàn thuốc và bùn.
Khương Vãn thấy rõ, e rằng bây giờ mấy đứa nhỏ đói lắm rồi, lại thèm thịt, cho nên ở trong sông nhỏ dùng sọt vớt mấy con cá mỏ đao dài mấy tấc, ngay cả bụng cá cũng không làm sạch đã lấy rơm rạ đốt thành than đen.
Như thế này thì ăn kiểu gì.
“Không được ăn, bỏ hết xuống cho thím.
”Cố Tiểu Ngư mới ba tuổi, nhưng phân biệt rõ ai đánh, ai mắng mình, rất rõ ràng thím nhỏ này đã mắng bé con bẩn thỉu khiến người ta chán ghét, nhóc con cười hì hì: “Thím xấu đến cướp cá ăn, ăn trước sẽ không cướp được.
”Cố Tiểu Phong ở bên cạnh vội vàng nắm lấy một con cá, “Để lại một con cho mẹ, đừng ăn hết nha.
”Cố Tiểu Phong là được Cố Bắc Xuyên nhận nuôi trở về, lúc ôm về còn chưa đầy tháng, nguyên chủ đối xử với bé cũng không tốt, thế mà bé còn muốn để lại cho mẹ một con cá mà mình cũng không nỡ ăn.
Đúng là một đứa trẻ ngoan ngoãn đến mức khiến người ta đau lòng, trong lòng Khương Vãn mềm nhũn, đứa nhỏ ngoan ngoãn như vậy sao lại