nhóm dịch: bánh baoKhương Vãn khom lưng ôm cậu bé vào trong ngực, “Không sợ, ông nội cháu còn có lãnh đạo, nếu dám không cho cháu ăn thịt, thì cháu liền ngồi xuống cửa lớn, nói cho ông bà nội lui tới mặc quân phục, ông bà cháu không cho cháy thịt ăn, ông nội cháu sẽ bị nghiêm khắc phê bình giáo dục, lần sau bọn họ chắc chắn không dám.
”Cố Vệ Quốc muốn mặt mũi, không đến ba ngày nữa, sẽ cầu xin cô mang đứa nhỏ đi.
Ngoài phòng lại kéo Tiểu Vũ lên, Mai Vũ Thiên Hạ không dứt, Khương Vãn cười lạnh, cô cũng không có thời gian cùng Cố Vi Dân giằng co.
“Chú ba nói đi, rốt cuộc là để cháu mang đứa nhỏ đi hành quân, hay là đi Vân thành?”Cố Vi Dân mắt thấy không ngăn được, dù sao đứa nhỏ sớm muộn gì cũng có thể đón về, chú ta chạy đến cửa lớn quất băng ghế chặn cửa, vung tay lên, “Đi, mau đi.
”***Cố Bắc Xuyên đến bộ chỉ huy phòng chống lũ lụt của Sông Tần Xuyên, ngày đêm đều ở trên đập phòng chống lũ dẫn quan binh chống lũ cứu nạn, dân chúng hai bên bờ sông cũng tự phát tới đây chọn bao cát.
Trong cơn mưa lớn, anh thấy một bóng dáng đẹp đứng trên đê.
Nguy hiểm! , anh vừa định lên tiếng cảnh báo, người