Edit: KimKinh thành rộng lớn, sống cũng không dễ dàng!Toàn bộ Giang gia dọn tới kinh thành rồi, lại ở trong một sân viện rất nhỏ, nhưng một gian nhà thế này ở đây đã rất đắt, đắt đến mức tâm can lão Tiền thị cùng Giang Bạch Minh đều phát đau.
Nói cách khác, trong nhà hiện tại cũng đã có chút của cải.
Nhưng chút của cải này cũng khó sống được ở kinh thành.
Giang Ngọc Trạch trúng cử, nhưng không giống như kiếp trước trúng cử Bảng Nhãn, mà chỉ đứng ở vị trí thứ năm.
Nhưng có thể trúng cử, lại trúng cử khi còn trẻ tuổi, thực lực của Giang Ngọc Trạch hoàn toàn không yếu.
Trúng cử Bảng nhãn là kết quả của việc chuyên tâm học tập.
Nhưng sau khi Giang Nhạc An xảy ra chuyện, bầu không khí Giang gia không tránh khỏi bị ảnh hưởng, Giang Ngọc Trạch cũng chịu ảnh hưởng theo.
Chuyện vặt vãnh trong nhà quá nhiều, rốt cuộc vẫn ảnh hưởng đến Giang Ngọc Trạch, sức người chỉ có bấy nhiêu, còn phải dùng một ít ở chỗ này, một ít ở chỗ kia.
Vừa thiếu tiền lại vừa phải chú ý tới thanh danh, con đường làm quan của Giang Ngọc Trạch cũng trở nên gian nan hơn.
Tiểu Tiền thị ngồi may vá quần áo trong ngôi nhà nhỏ, cho dù đã tới kinh thành rồi, nhưng tiểu Tiền thị cũng không cảm thấy tốt hơn so với hồi ở thôn là bao.
Thậm chí còn không thoải mái bằng ở thôn, căn nhà quá nhỏ.
Bây giờ tiểu thúc thúc chỉ là học sĩ nghèo trong viện Hàn Lâm, còn chưa biết khi nào mới có thể xuất đầu lộ diện, tóm lại một chữ, phải nhẫn.
Cũng không biết phải nhẫn tới khi nào!Nhẫn tới mức tiểu Tiền thị không chịu nổi, trước kia cảm thấy thi đậu, được làm quan sẽ có thể sống tốt, nhưng bây giờ lại vẫn túng quẫn như cũ, còn phải đợi mười năm hai mươi năm, chờ tiểu thúc thúc thăng quan tiến chức.
Nhưng sự tin tưởng của tiểu Tiền thị cũng đã cạn kiệt, điều an ủi duy nhất chính là đại nhi tử đã bắt đầu đi theo bên cạnh tiểu thúc thúc, cũng đã 13-14 tuổi, quả thực nên hiểu chuyện.
Nhị nhi tử cùng tiểu nhi tử đã bắt đầu đọc sách, một cây làm chẳng nên non, một cây không thể chống nổi ngôi nhà, trong nhà không thể chỉ có mình tiểu thúc thúc là người đọc sách được.
Chính là, chi phí sinh hoạt lại rất tốn kém, toàn gia nhiều người như vậy, lại có người đọc sách, vô cùng túng quẫn.
Tiểu cô cô cũng đã tới tuổi gả chồng, nhưng sau khi xảy ra chuyện như vậy, cũng không biết có thể gả ra ngoài hay không.
Rất khó nói!Trong lòng tiểu Tiền thị thầm thở dài, nghĩ đến Ngô thị còn ở lại thôn, nàng thực hâm mộ, Ngô thị sống càng ngày càng tốt.
Điều duy nhất an ủi tiểu Tiền thị chính là, chờ khoảng mười năm hai mươi năm nữa, khoảng cách sẽ được nới rộng ra, giai tầng xã hội sẽ không còn giống nhau nữa.
Đây là lý do duy nhất khiến tiểu Tiền thị có thể tiếp tục kiên trì.
Nhưng mà, người đã sống ở nông thôn mấy thập niên là lão Tiền thị cùng Giang Bạch Minh không thể quen được với cách sinh hoạt như vậy.
Giang Bạch Minh bị liệt nửa người, nửa người không còn cảm giác, nhưng cũng không quá nghiêm trọng, chính là thời điểm đi đường, thân thể có chút run rẩy.
Lão Tiền thị già đi rất nhiều, hoàn toàn không có tinh thần, trong ánh mắt đều là ưu sầu, ưu sầu về chuyện hôn sự của tiểu nhi tử, tới kinh thành rồi, lão Tiền thị mới ý thức được nhà bọn họ túng quẫn tới mức nào.
Nữ nhi của gia đình tốt một chút ai có thể đồng ý gả cho Ngọc Trạch, mà để Ngọc Trạch tùy tiện cưới nữ nhi nhà thương gia, hay một thôn nữ, lão Tiền thị cũng là không muốn.
Ít nhất cũng phải tìm được một nhạc phụ có thể trợ giúp cho Ngọc Trạch đi.
Càng sầu lo hơn chính là hôn sự của tiểu nữ nhi, đã tới tuổi cập kê rồi, phải làm sao bây giờ?Lão Tiền thị đau đầu muốn chết, tiểu khuê nữ bà cưng chiều trong lòng bàn tay lại gặp phải loại chuyện này, quả thực là đã móc mất tâm can của lão Tiền thị.
Sau khi xảy ra chuyện kia, Giang Nhạc An luôn buồn bực không vui, tên khốn Đồng Kiều kia chết quá sớm!Đồng Kiều chết, là do thân thể vốn đã suy yếu, lại trải qua việc bị cắt lưỡi, bị Giang gia cố ý hành hạ, bị Giang Nhạc An đánh, mỗi ngày đều sống không bằng chết, lại được cho ăn rất ít.
Trên đường lên kinh thành, Đồng Kiều kia đột nhiên qua đời không rõ nguyên nhân, hai mắt trừng to, bộ dạng chết không nhắm mắt.
Vừa nhìn đã bị dọa chết khiếp!Đồng Kiều muốn về tới kinh thành thì có thể gặp được Thế tử, nhưng thân thể đã quá suy nhược, cứ như vậy mà chết.
Trước khi chết, hắn còn dùng ánh mắt quái dị mà nhìn Giang Nhạc An, trong miệng phát ra âm thanh hắc hắc, thật khiến người ta sởn tóc gáy.
Người Giang gia vĩnh viễn không biết được, hắn đã hủy hoại nữ nhi Giang gia, làm nhục phượng hoàng của Giang gia, hắc hắc, không biết.
Người như Đồng Kiều, vẫn luôn hướng đến