Edit: Kim“Oa, con chó này thật đáng yêu.
” Nam Chi nhìn thấy một con chó con, chó con mập mạp, đứng còn không vững, trong miệng còn phát ra tiếng kêu nho nhỏ, hai mắt Nam Chi sáng lên.
“Mẫu thân, mẫu thân, người tặng cho con con chó này sao, cảm ơn mẫu thân.
” Nam Chi nở nụ cười, trên mặt tràn đầy vẻ vui sướng thuần khiết.
Bị đem ra khỏi lồng sắt, Nam Chi còn không biết dì xấu xa này muốn làm gì, nhưng không nghĩ tới, là sẽ đem đến con chó con này, sờ thật là thích.
Dì xấu xa cũng có vẻ không xấu xa tới vậy, còn cho cô con chó con.
Hơn nữa, nàng ta lớn lên cũng thật xinh đẹp!Trong đầu nhỏ của Nam Chi lúc này chỉ toàn là chó con, wow, chó con.
“Ngươi biết thứ này sao?” Chung Ly Sương nghi hoặc hỏi, từ nhỏ, đứa trẻ này đã bị nhốt ở trong phòng, còn bị khóa trong lồng sắt.
Chung Ly Sương tất nhiên không có tâm tình giảng dạy về vạn vật trên thế gian cho cô biết, lúc này nghe được đứa trẻ buột miệng gọi chó, cảm thấy thực nghi hoặc.
Đứa trẻ vẫn luôn sống trong lồng sao lại biết con chó.
Trong cốt truyện, Chung Ly Phi Yên cái gì cũng không biết, thời điểm được thả ra đi báo thù, đối mặt với mọi thứ bên ngoài đều là ngây thơ mờ mịt, lại gặp được một người nam nhân, nam nhân kia thấy Chung Ly Phi Yên cái gì cũng không biết, lại dạy cho nàng nhận biết một số thứ.
Chung Ly Phi Yên chưa từng được ai kiên nhẫn dạy dỗ, lúc nàng tu luyện chậm một chút, mẫu thân sẽ không vui, sẽ bị đánh, nàng chỉ có thể nỗ lực mà tu luyện.
Một là không dám làm mẫu thân thất vọng, hai là sợ mẫu thân đánh, mỗi lần như vậy đều là dùng nội lực, nội lực đánh vào thân thể đau đớn muốn chết.
Chung Ly Phi Yên thực thích nam nhân này, đồng hành cùng một đoạn đường, lại phát hiện bọn họ đến cùng một nơi, nam tử là đi gặp vị hôn thê, mà nàng là đi báo thù.
Chung Ly Phi Yên nhìn nam tử hứng thú bừng bừng giới thiệu vị hôn thê của hắn.
Chung Ly Phi Yên mơ hồ, hỏi vị hôn thê là cái gì?Nam tử đáp, vị hôn thê chính là về sau sẽ thành thân, sống chung với nhau, sinh con, cùng nắm tay đến lúc đầu bạc.
Hắn muốn thành thân sinh con với người khác!Lúc này Chung Ly Phi Yên đã hiểu, mẫu thân luôn nói phụ thân đã bỏ đi thành thân với nữ nhân khác, vứt bỏ mẫu thân.
Hiện tại nàng cũng giống mẫu thân, gặp loại chuyện này.
Thù mới hận cũ, Chung Ly Phi Yên dùng tư duy đơn giản mà tự hỏi, có phải chỉ cần vị hôn thể của hắn chết đi, hắn sẽ không thể thành thân cùng nữ nhân khác.
Hơn nữa, nàng vốn là đến để báo thù, vì mẫu thân báo thù, bây giờ hơn hết, là còn vì mình mà báo thù.
Người một nhà kia nhất định phải chết.
Chung Ly Phi Yên ra tay, thật ngoài dự kiến của mọi người, nam tử kia cũng chấn kinh rồi, hắn còn tưởng nữ nhân này ngây thơ mờ mịt, nhìn qua thực đơn thuần, nhưng ra tay đều muốn lấy mạng người, vô cùng tàn nhẫn, tràn ngập sát khí.
Nữ tử này chính là loại tàn nhẫn trời sinh.
A?!Ta không biết chó sao?Vẻ mặt Chung Ly Sương nghi hoặc, Đỗ Đan Liên ở một bên giúp đỡ, “Là nó nghe thấy tiếng chó sủa, liền hỏi ta là tiếng gì, ta liền nói đó là chó.
”Chung Ly Sương cũng không hỏi thêm, trừ bỏ chủ điện của Tuyệt Tình Cung, xung quanh Tuyệt Tình Cung còn có mấy thôn nhỏ, cho nên trong Tuyệt Tình Cung nghe thấy tiếng chó sủa cũng thật bình thường.
Hơn nữa trong Tuyệt Tình Cung còn có mấy thiếu nữ cũng nuôi chó.
Nam Chi lại hỏi: “Mẫu thân, chó con có thể ở cùng con không? Có thể cho con không?”“Tất nhiên là cho ngươi.
” Chung Ly Sương nhìn nụ cười sung sướng chói mắt kia, cũng cười, nhưng là, nụ cười này lại không có ý tốt, mang theo vẻ khoái chí tàn nhẫn, khuôn mặt lại có chút ưu sầu, giống như đang cân nhắc cái gì, lại hạ quyết tâm.
Đỗ Đan Liên ở một bên nhìn, trong lòng cảm thấy không ổn, không thể nào, cung chủ không thể nào k1ch thích đứa trẻ sớm như vậy được.
Nàng nhìn thoáng qua đứa trẻ đang hưng phấn, có chút bất đắc dĩ, cung chủ cũng không phải là một người mẫu thân tốt đẹp gì, huống chi, nàng ta cũng không phải là mẫu thân của đứa trẻ.
Có lẽ, cho dù đứa trẻ này có là con ruột của cung chủ, tình cảnh có tốt hơn một chút, thì cũng sẽ bị cung chủ nhắc đến thù hận với phụ thân nó và Thôi Lãnh Hương mỗi ngày.
“Cho ngươi, đem qua bên kia giết