Đám nữ sinh bị nói cho vừa tức vừa giận, tất cả vung móng vuốt ra như quỷ dạ xoa lao tới, có người bất cẩn giẫm phải váy rồi ngã xuống đất.
Cô ta bò đứng dậy, bất chấp trên mặt dính bẩn lấm lem, chỉ vào Kim Đản Đản chửi bới: “Con khốn, cô im cái miệng bẩn thỉu của cô lại đi.”
“Con khốn nói ai vậy?” Kim Đản Đản phản bác lại.
“Con khốn nói cô đấy!” Nữ sinh kia tiếp lời.
Khiến cho Kim Đản Đản và các học sinh ở bên cạnh bật cười lớn, phải mất một lúc lâu sau nữ sinh kia mới nhận ra rằng đây là cô ta đang chửi mình.
Cô ta bực mình tiến lại muốn túm tóc của Kim Đản Đản, chuẩn bị cào vào mặt của cô: “Con khốn, đồ vô liêm sỉ, lại dám dụ dỗ Quân thiếu.
Cô còn không tự soi lại bản thân mình trong gương đi!”
Nữ sinh này tức giận đến mức sắp phát điên.
Kim Đản Đản bước sang một bên, tiện thể duỗi chân ra, mặt của cô ta lại hôn xuống đất một lần nữa.
Kim Đản Đản nhìn thấy những nữ sinh kia cũng hung hăng chạy tới, bộ dạng giống như muốn mua hàng tự chọn.
Cô nhìn thấy bọn họ nhiều người như vậy, lập tức dùng hết sức lực toàn thân mà ba chân bốn cẳng bỏ chạy.
Cô vừa chạy vừa ngạo mạn hét lên: “Đến đây, đuổi theo tôi đi nào!”
Nữ sinh ở phía sau nghiến răng tức giận: “Kim Đản Đản, cô đợi đấy cho tôi.”
Tuy nhiên các cô tiểu thư được sống trong nhung lụa thì làm sao có thể đấu lại được với Kim Đản Đản, cô trêu chọc bọn họ quay mòng mòng.
Ở chỗ rẽ, cô va phải một ai đó, sau đó trước mắt cô tối sầm lại, rồi ngất xỉu.
Khi tỉnh dậy, trước mắt cô là một nhà xưởng bỏ hoang, ánh đèn yếu ớt.
Kim Đản Đản bị trói vào trên ghế, trên miệng dán băng dính màu đen.
Cô vội vàng liên lạc với Hệ thống quân: “Hệ thống quân, em có cách nào tháo dây ra không?”
Hệ thống quân ung dung bình tĩnh trả lời: 【Chị tìm người đến!】
Kim Đản Đản nôn nóng: “Nếu chị có thể tìm được người thì còn hỏi em làm gì?”
Hệ thống quân giang tay ra:【Lực bất tòng tâm ạ, xin kí chủ tự cầu nhiều phúc đi!】
Kim Đản Đản: Chết tiệt, lại có thể thấy chết mà không cứu, quay về sẽ đánh chết em.
Cửa của nhà xưởng được mở ra, cô nhìn thấy ánh sáng bên ngoài, có thể thấy thấp thoáng ba người đi vào, sau đó cửa lại đóng lại.
Trong lòng Kim