Cơ thể nhỏ bé của Kim Đản Đản khẽ run lên một chút, người đàn ông này thật sự khiến người khác có chút không chịu nổi mà.
Nhưng cô vẫn rất kiên quyết: “Không gọi!”
“Vậy bà xã, anh phải làm gì thì em mới đồng ý gọi anh là ông xã chứ?” Quân Mạch hỏi.
“Sau khi kết hôn mới có thể gọi.” Trong nhận thức của Kim Đản Đản là như vậy.
Những xưng hô như bà xã ông xã, chỉ khi nào kết hôn rồi mới có thể sử dụng.
“Được!” Khóe miệng Quân Mạch khẽ nhếch lên.
Nửa tháng sau, vẻ mặt Kim Đản Đản ngẩn ngơ mặc chiếc váy cưới trắng như tuyết được đặt may riêng.
Tô Hiểu Hiểu tràn đầy ngưỡng mộ cô.
Bạch Kiệt cũng muốn khuyên nhủ một chút, nhưng vẫn chúc phúc cho bọn họ, thầm cầu nguyện bệnh xuất tinh sớm của Quân thiếu có thể được chữa khỏi.
Kim Đản Đản cứ mơ hồ như vậy đi theo Quân Mạch bái đường thành thân, làm thiếu phu nhân của nhà họ Quân.
Đêm tân hôn, nhìn vết máu nhỏ như hoa mai trên ga giường, vẻ mặt Kim Đản Đản ngẩn ra: “Sao lại có máu, không phải đã bị phá vào lần ở trong phòng học đó rồi sao? Có phải em bị bệnh nan y gì đó rồi không?”
Quân Mạch bật cười, ôm cơ thể thơm tho mềm mại của cô: “Bà xã à, ở trong phòng học là anh lừa em đó.
Lần này mới là lần đầu tiên của chúng ta!”
Lần này mới là lần đầu tiên…
Anh vậy mà lại lừa cô, còn lừa lâu như vậy nữa.
.
||||| Truyện đề cử: Mượn Giống Sinh Con |||||
Kim Đản Đản tức đến nỗi nghiến răng nghiến lợi, giơ chân đạp Quân Mạch: “Tên lừa đảo nhà anh, vậy mà lại lừa em lâu như vậy! Ai ya ~” Cô ôm chân kêu lên.
“Bà xã ơi, em sao vậy?” Ánh mắt Quân Mạch mang theo ý cười.
“Biết rồi còn hỏi!” Kim Đản Đản thẹn quá hóa giận trừng anh, chân cô mỏi nhừ không còn sức như vậy không phải vì anh sao.
“Anh thật sự không biết mà.
Anh muốn ăn thịt!” Quân Mạch bổ nhào đến.
Tất cả những lời nói đều bị bịt kín lại, chỉ có tiếng thở gấp dồn dập đó, bóng người chồng lên nhau, một phòng ám hương.
Trước khi kết hôn, Quân Mạch bắt nạt Kim Đản Đản.
Sau khi kết hôn, hai người đảo ngược, Kim Đản Đản bắt nạt Quân Mạch.
Nấu cơm, quét dọn, làm việc nhà đều do một mình Quân Mạch đảm nhiệm.
Kim Đản Đản phụ trách giặt quần áo, cô còn phụ trách cả xinh đẹp như hoa và tiêu tiền nữa.
Đợi khi Ngọc Đình Đình ra tù, cô cảm thấy cả thế giới này đã thay đổi.
Người đàn ông cô yêu ôm một người phụ nữ khác.
Bọn họ còn có một đứa con gái đáng yêu nữa.
Mà cô