Hắn thả Kim Đản Đản xuống giường rồi đi tới cửa, ra lệnh cho thị vệ: “Vương phi ốm nặng, bản vương bận chăm sóc nàng cả ngày đêm, không thể yên ổn nghỉ ngơi.
Mấy ngày tới không cho bất kỳ kẻ nào tới quấy rầy!”
“Vâng” Thị vệ lập tức tuân theo.
Kim Đản Đản: vì làm chuyện ấy mà hắn không lên triều luôn à?
Kim Đản Đản sợ tới mức co rúm lại, quấn chăn che kín người, chỉ để lộ cái đầu nhỏ ra ngoài.
Nàng khuyên nhủ: “Vương gia à, bản vương phi không bị ốm, chàng không cần chăm sóc ta thật mà!”
Hiên Viên Dật đi tới, giọng điệu hết sức ngang ngược: “Bản vương nói nàng bị ốm thì đúng là nàng bị ốm!”
Hắn đưa tay kéo cái chăn trên người Kim Đản Đản ra: “Ái phi ơi, trời nóng lắm, nàng đắp chăn sẽ ốm đấy!”
Kim Đản Đản nghẹn khuất, nhỏ giọng lẩm bẩm: “Nhưng nếu ta không đắp thì sẽ bị mất tấm thân trong trắng!”
Khóe môi Hiên Viên Dật hơi cong lên, hắn giơ tay xoa đầu nàng: “Ái phi, nàng đã trắng rồi.
Ngoan nào, bỏ chăn ra!”
“Ta không bỏ!” Kim Đản Đản lắc đầu như trống bỏi.
Hiên Viên Dật ghé sát gương mặt tuấn tú lại gần nàng, hà hơi vào lỗ tai đỏ hồng của nàng: “Nếu ái phi muốn lát nữa không có chăn che người thì cứ quấn tiếp đi!”
“Chàng có ý gì?” Sao tự dưng hắn lại nói sang chuyện khác? Kim Đản Đản ngây ra, đồng thời chớp mắt.
Hiên Viên Dật nhếch môi cười đểu, dáng vẻ vô cùng xấu xa.
Hắn làm bộ định kéo chăn.
Lúc này Kim Đản Đản đã tỉnh táo lại, hoảng đến độ nói lắp luôn: “Chàng… chàng đừng làm hỏng chăn!”
Giọng nói của nàng ấm ức tràn đầy nỗi bất lực và tủi thân: “Ta… ta…”
Sao nàng dám mặt dày nói ra.
Nàng không phản kháng, Vương gia đại nhân cứ hưởng thụ thỏa thích đi!
Hiên Viên Dật ôm cả người lẫn chăn lên giường, tiếp đó đè nàng xuống giường và hôn lên môi nàng.
Hắn không biết hôn, cứ cạy mở môi nàng rồi cắn tới cắn lui.
Hai mắt Kim Đản Đản mờ sương.
Kiếp trước người đàn ông này cũng ngốc nghếch như vậy, mà kiếp này còn ngốc hơn, thậm chí không biết hôn môi.
Môi nàng sưng lên vì bị cắn, đau chết đi được!
Nàng cắn mạnh vào môi Hiên Viên Dật nhằm làm hắn bị đau phải buông nàng ra.
Nào ngờ Hiên Viên Dật ngốc nghếch tưởng nàng hôn lại, thế là hắn càng thêm dùng sức