“Khụ khụ! Đều dừng tay cho trẫm!” Hoa Nhược Uyên hô một tiếng.
Hai người đang nổi nóng, ai cũng không chịu buông tay.
Kim Đản Đản cảm thấy thật mất mặt, nàng vậy mà bị tiểu mạch tử nắm lấy đậu đậu, nét mặt nhăn nhó đều sắp không có chịu nổi, kiên quyết không thỏa hiệp.
Nàng phải cho hắn chút thái độ để xem thử.
Nàng nắm tiểu đậu đậu của Đế Bắc Minh xoay tròn một cái, nhìn thấy sắc mặt hắn tái nhợt, cái trán đau đến toát mồ hôi lạnh, trong lòng Kim Đản Đản rất đắc thắng.
Sau đó nàng cũng nếm chịu loại cảm thụ nơi này, đau đến nhe răng trợn mắt, lại lần nữa rơi nước mắt.
Ai biết Nhiếp Chính vương mặt lạnh khí phách như vậy, làm sao có thể trong lúc đó đột biến phong cách, tóm lấy tiểu đậu đậu đây.
“Buông tay cho bổn vương, nếu không bổn vương chặt móng vuốt của ngươi!” Đế Bắc Minh mặt lạnh uy hiếp.
“Không buông, ngươi buông ra trước!” Kim Đản Đản khẽ cắn môi chịu đựng.
Chuyện đã phát sinh đến loại trình độ này, nàng tuyệt đối không nhận thua.
“Được, rất tốt!” Ánh mắt của Đế Bắc Minh như một lưỡi dao sắc bén nhìn nàng.
Trong tay hắn vừa dùng lực, nước mắt nước mũi của Kim Đản Đản đều khóc ra tới, kêu thảm: “Đau đau, đau quá, ta buông ra...!Buông ra...”
Nàng buông lỏng tay ra, Đế Bắc Minh cũng buông lỏng ra.
Kim Đản Đản đau đến cúi gập người, nàng cảm giác được tiểu đậu đậu của mình vừa mới bắt đầu phát d*c sắp không chịu được.
Ánh mắt của nàng liếc Đế Bắc Minh một cái, lập tức không cảm giác đau nữa, tiểu đậu đậu của hắn bị nàng tóm sưng đỏ giống như của nữ nhân.
“Phốc ~ ha ha ha! Đế Bắc Minh ngươi giống như nữ nhân!” Kim Đản Đản chịu đựng đau, chỉ vào Đế Bắc Minh cười.
Mọi người xung quanh đều len lén liếc nhìn trước ngực Đế Bắc Minh, khóe miệng lén cười.
Đế Bắc Minh quay đầu lại lạnh lùng nhìn Kim Đản Đản một cái, đôi mắt nguy hiểm nheo lại.
Một ngày nào đó nàng sẽ trả giá thật nhiều vì chuyện hôm nay.
Đế Bắc Minh mặc vào một áo bào màu đen, phẩy tay áo bỏ đi.
Hắn vừa đi, Kim Đản Đản lập tức nhe răng trợn mắt kêu: “Ai u ~ đau ~ ”
Hoa Nhược Uyên lo lắng: “Cửu đệ, đệ có bị nặng lắm không, nếu không trẫm truyền thái y đến xem cho đệ hả?”
Nàng vội vàng xua bàn tay nhỏ bé: “Đừng