Editer: Yên La
- --
"Đánh!"
"Đánh gần chết mới thôi!"
"Để thằng đàn bà này biết sức mạnh của tay đấm đi!"
"Thời buổi này đúng là ai cũng dám tới đánh quyền!"
"Cẩn thận dạy nó! Cho nó một bài học!"
Bên tai toàn là tiếng ồn ào la hét ầm ĩ, mùi mồ hôi nam giới, vị rỉ sắt, khô nóng, tanh mặn.
Du Đường mở choàng mắt, rốt cuộc thấy được rõ ràng trạng huống hoàn cảnh xung quanh.
Anh cùng một đám nam giới đứng dưới đài đấu quyền anh, trong khi đó trên đài đang tiến hành một trận đấu đơn phương hành hạ đến chết.
Thiếu niên gầy yếu lung lay thừa nhận nắm tay của người đàn ông cao tráng, miệng mũi hắn đổ máu, cả gương mặt trắng nõn đã hỗn loạn bất kham.
Đây là...!Sao lại thế này?
Du Đường nhớ rõ mình mới vừa nhận giải nam diễn viên tốt nhất, người đại diện lái xe dẫn anh về nhà...
Mẹ! Anh nhớ rồi, anh gặp tai nạn xe cộ!
Đêm khuya, trong lúc đi qua ngã tư đường, một chiếc xe việt dã lao thẳng tới, anh chỉ cảm nhận được một trận đau nhức, sau đó mất đi ý thức.
Vừa nghĩ tới đây, trong đầu Du Đường đột nhiên vang lên giọng nói:
【Xin chào ký chủ, ta là hệ thống bạch nguyệt quang của vai ác, bởi vì kiểm tra đo lường thấy ý thức cầu sinh mãnh liệt của ngươi, nên ta chọn ngươi làm ký chủ.
】âm thanh tự xưng là hệ thống tự thuật.【Chỉ cần ngươi hoàn thành nhiệm vụ, tích cóp đủ điểm, là có thể sống lại trong thế giới nguyên bản của ngươi đó nha~】
Du Đường: Ý của ngươi là ta chết rồi?
Du Đường: Ngươi có thể cho ta sống lại, điều kiện là ta phải hoàn thành nhiệm vụ mà ngươi đưa ra?
【Đúng rồi đúng rồi! Khả năng phân tích của ký chủ tốt quá đi!】hệ thống kinh hỉ trước sự bình tĩnh của Du Đường, đã vậy vừa mới trói định đã học được cách dùng ý thức nói chuyện với hắn.
Thật đúng là bớt lo!
Du Đường: Được rồi, ngươi nói xem, nhiệm vụ của ta là gì?
Du Đường là một người khá lý trí.
Ở hiện đại, anh dựa vào năng lực của mình từ một diễn viên hàng mười tám nhỏ bé bò lên vị trí ảnh đế, cụ thể thứ dựa vào chính là đầu óc thông minh cùng kỹ thuật diễn tinh vi được mài giũa mười năm.
Tình huống hiện tại tuy rằng có hơi siêu thoát lẽ thường, nhưng anh đã hiểu rõ mục đích của chính mình.
Đó là cần phải sống lại.
Bởi vì anh không muốn vứt bỏ thành tựu mà mình vất vả lấy được ở hiện đại.
Anh còn phải hiếu kính cha mẹ, làm hai vị hưởng