...Sau vụ việc ngày hôm qua, Khuynh Hạ lại bắt đầu lịch trình dày đặc của mình.
Vừa bước đến phim trường liền bị lôi đi trang điểm, mặc quần áo và cầm quyển kịch bản dày như từ điển bách khoa để đọc lại..."Được rồi! Cảnh quay thứ 409 bắt đầu!" Đạo diễn hô lên rồi chỉ định cô và Lục NhiênCô lại phải kéo cái thân xác này trước ống kính rồi bắt đầu diễn.
Phân cảnh này là lời tâm sự giữa nữ chính với bạn thân là nhà tâm lí học về căn bệnh của mình.
Hai người con gái đứng trên cầu nhìn phong cảnh một hồi rất lâu và trầm mặc.
Không ai nói với ai một câu gì nhưng giữa hai người đều biết bí mật không thể che giấu của cô.
Gió vẫn cứ thổi, lá vẫn cứ rơi và dòng người vẫn cứ hối hả.Lục Nhiên quay ra nhìn cô rồi bắt đầu nói theo kịch bản: "Cậu định giấu đến bao giờ nữa? Cứ làm vậy cũng không phải một cách hay đâu"Cô liền lộ ra vẻ buồn bã: "Tớ đã biết điều đó từ rất lâu nhưng lại không đủ mạnh mẽ để đối diện với nó...!Cứ mỗi lần tái phát là lại mất khống chế mà làm tổn thương người khác..."Cô ta tiến đến nắm lấy bả vai cô: "Nhưng cậu cũng không thể giấu anh đấy! Nếu một ngày vỡ lẽ ra rồi thì cậu sẽ định như nào đây...?"Khuynh Hạ liền nở một nụ cười buồn bã: "Vốn dĩ là tớ biết rằng ngay từ đầu tớ và anh đấy sẽ không đến được với nhau rồi! Nhưng tớ vẫn muốn được quan tâm, được yêu chiều, được ở bên...!Thậm chí nhớ đến anh đấy từng phút, từng giây mà không kiềm lại được!""Có nói thì cậu cũng đâu hiểu cái cảm giác vì yêu một người mà đến phát điên đâu.
Coi người đó là cả thế giới, cả cuộc sống của mình vậy...!Dù không biết là anh đấy có tình cảm thật lòng hay chỉ là chơi đùa thì tớ vẫn yêu anh đấy! Rốt cuộc thì cậu nói xem, tớ là đang cố gắng hay là cố chấp đây...?"Lục Nhiên liền đứng ngẩn ra, lúng túng nhìn đạo diễn rồi lại nhìn cô mà không nói lời nào...Đạo diễn tức giận nói: "Cắt! Lục Nhiên! Cô diễn kiểu gì vậy hả? Có phải là lại quên lời thoại rồi không đấy?""Nhưng...!nhưng mà rõ ràng lời thoại này làm gì có trong kịch bản?""Tôi cảm thấy lời thoại này rất được! Mau sửa lại đi rồi quay tiếp!"Sau đó thì tiếp tục bấm máy để quay, cô ta lúc này trấn tĩnh lại rồi nói: "Việc này...!thật sự rất khó nói...""Cắt!! Cảm xúc quá hời hợt rồi.
Diễn lại!""Tớ cũng không biết nên nói gì nữa...!Có lẽ...""Cắt! Đặt cảm xúc trọng tâm vào nhân vật diễn đi!""Nhiều khi tớ không thể hiểu nổi...""Cảm xúc vẫn chưa đạt! Diễn lại!!"...Cứ quay mãi cho đến gần trưa mà vẫn chưa đạt được.
Đạo diễn sau khi không còn lời nào để nói với cô ta nữa nên đành phải chọn tạm 1 cảnh thấy ổn để quay cảnh khác.
Tiểu Niệm liền cầm đồ ăn ra cho cô: "Theo như tôi vừa điều tra thì tuần sau cô ta sẽ được vinh dự nhận giải thưởng nhân vật phụ xuất sắc nhất"Khuynh Hạ liền bước đến hỏi: "Vậy đã quay lại chưa?"Nó cười cười: "Kí chủ yên tâm! Rất rõ nét là đằng khác!""Được rồi! Đi nghỉ ngơi thôi""Vậy giờ tôi tạo một tài khoản nặc danh rồi đăng nó lên nhớ?"Cô vơ lấy đống đồ ăn rồi nói: "Không cần thiết chúng ta phải ra tay! Chỉ cần tạo một email nặc danh rồi gửi cho đối thủ canh tranh