...Khuynh Hạ nhìn hắn mà thở dài: "Vậy Hoàng thượng nghỉ ngơi đi, thần thiếp ra phòng khác..."Bất giác Quân Niệm liền nằm lui vào bên phía trong chừa lại một khoảng trống đằng trước rồi nhìn cô.Rồi cô thua rồi đấy, kính cẩn nghiêng mình vẫy cờ đầu hàng nha...Thổi tắt ngọn đèn dầu rồi cô cũng bò vào giường nằm, mặc dù lúc trước từng trải rồi nhưng mà vẫn cứ thấy ngại ngại sao ý nhỉ?Do nghĩ lung tung nhiều thứ nên cô cố nhắm mắt rồi ngủ lúc nào không hay biết.
Quân Niệm mở mắt ra quay về phía cô ngắm nhìn rồi đưa ngón tay nên sờ lên má rồi đến mắt, mũi, cuối cùng dừng lại trên môi...Không hiểu sao dạo này hắn lại để ý tới cô nhiều đến thế, trong đầu toàn nghĩ tới hình ảnh của cô khiến hắn không thể tập trung vào bất cứ việc gì.
Có cảm giác như đã quen biết cô rất lâu từ trước rồi nhưng lại không thể nhớ ra nổi...Hắn nhớ lại lần đầu gặp cô là khi cả hai ra mắt nhau qua hai bên gia đình giới thiệu.
Khi đó, hắn cảm thấy rất phiền vì cô suốt ngày bám theo quấy rầy.
Nhưng cũng vì thế mà hắn bớt 1 phần tẻ nhạt trong cuộc sống từ khi cô xuất hiện...!Hắn tiến lại gần ôm lấy cô từ đằng sau, cô vừa tắm xong cả người đều phảng phất mùi hương nhàn nhạt.
Vì thói quen nên cô mặc nội y mỏng ôm lấy dáng người mảnh mai, vô tình hắn lại phát hiện mọi thứ của cô đều khiến hắn cảm thấy khó thở đến mơ hồ...Trong vô thức, Khuynh Hạ quay về phía hắn rồi rúc vào lòng mà ôm chặt.
Hắn nhíu mày rồi kéo chăn che lại chỗ thấp thoáng đường cong mềm mại của cô.
Ngủ thôi có cần phải câu dẫn hắn đến vậy không? Cô định trêu đùa giới hạn chịu đựng của hắn?Quấn cô thành một cục bông rồi hắn cũng chìm vào giấc ngủ nhanh chóng...Khi trời vừa lờ mờ sáng, hắn liền cứ định rời khỏi giường thì phát hiện ra cô ôm chặt lấy hắn không buông, gỡ mãi không ko buông?Quân Niệm bất đắc dĩ cúi xuống nói nhỏ bên tai cô: "Nàng định ôm ta cả ngày hay gì?"Cô nhíu mày đáp lại: "Uh~" Đang ngủ, phiền quá...Hết cách hắn nhéo má cô đến ửng đỏ rồi cười khi nhìn mặt cô nhăn nhó, khó chịu.
Sau khi sửa soạn xong trang phục, hắn liền dặn dò cung nữ một số điều rồi nhìn cô.
Vẫn cái bộ dạng ngủ không biết trăng sao là gì...Bỗng hắn thấy có một quyển sách gì đó được đặt ở đầu giường? Tò mò hắn cầm lên nhìn một hồi bất giác đỏ mặt....!Cô thế mà thích thể loại này? Thái giám đứng cạnh hoảng sợ: "Sao hoàng thượng lại đỏ mặt vậy? Người bị ốm ư! Cho gọi thái y nhanh!!""Không cần! Ta...!ta không sao!"...Lúc sau, khi Khuynh Hạ vừa tỉnh dậy là không thấy bóng dáng của hắn đâu?"Nam chủ đi thượng triều từ lâu rồi!""Haizz! Có người chồng ham mê công việc quá cũng khổ..."Tiểu Niệm bĩu môi: "Người ta ngại chứ bộ! Tại kí chủ tự nhiên ôm chặt lấy nam chủ ko buông""Hở? Ta ôm hắn á!? Do thói quen cứ đi ngủ là phải ôm chặt thứ bên cạnh chứ ta đâu muốn?"Một cung nữ bước đến nhẹ nhàng nói: "Đây là canh hoàng thượng dặn