Thiên Duy đang ngồi tại phòng chờ để được thử vai.
Bộ phim mang tên “ Như tuyết như Sương” kể về câu chuyện tình của một cặp đôi đam mỹ.
Họ là đôi bạn thân từ nhỏ cùng lớn lên cùng học chung và yêu nhau mãnh liệt.
Nhưng thời điểm đó cặp đôi nam nam không được chấp nhận.
Họ bị phản đối rất nhiều từ gia đình, bạn bè và xã hội.
Cả hai vẫn kiên trì nương tựa nhau mà tiến về tương lai.
Nhưng anh công vì cha mẹ dọa sẽ tự tử mà đã chia tay anh thụ để đi lấy vợ.
Sau 3 năm xa cách, họ gặp lại và vẫn yêu nhau cuối cùng họ đã chọn cách chết cùng nhau.
Thiên Duy xem kịch bản thì nhớ lại chuyện của mình ở kiếp trước và cậu đồng cảm rất nhiều với câu chuyện.
Vì vậy, khi diễn thử biểu hiện của cậu vô cùng tốt được đạo diễn đánh giá cao.
Cậu bước ra phòng thử, ngồi lại vị trí của mình.
Tin nhắn của cậu hiện lên.
- [ Fan của Duy: bạn thử vai như thế nào?]
Thiên Duy nhìn dòng tin nhắn mà thắc mắc, cầm tin nhắn đáp lại:
- [ Sao bạn lại biết?]
Tư Nam nhìn thấy tin nhắn mà hết cả hồn.
Ngẫm nghĩ tìm lý do.
Một hồi sau, anh nhắn lại.
- [ Dĩ nhiên là do tôi giỏi rồi]
Thiên Duy nhìn thấy cũng bật cười.
Cậu nhắn lại.
- [ bạn đúng là rất giỏi]
Một hình ticket bắn tim được gửi qua.
Thiên Duy nhìn thấy mà không nhịn được cười.
- Dô, vô tư nhỉ?
Giọng nói hơi ẻo lả, mỉa mai.
Thiên Duy ngước lên thì trầm mặt lại.
Người trước mặt cậu chỉ vừa mới gặp nhưng ở kiếp trước cậu quá quen thuộc.
Anh ta lên Hà Hải là một diễn viên trẻ của Công ty Ngọc Hành-công ty cạnh tranh với Thanh Hòa.
Ngoài ra, ở kiếp trước cậu ta đầu quân cho Thanh Hòa và liên tục quấn lấy Tư Nam.
Thiên Duy cười lịch thiệp:
- Xin chào, anh có chuyện gì à.
Cậu ta thấy Thiên Duy xuống nước liền ngồi chễm chệ kế bên rồi xoe xoe tóc bảo:
- Nghe nói cậu cũng muốn vai diễn nam chính (thụ).
- Như vậy thì sao.
- Tôi khuyên cậu nên bỏ cuộc đi với trình diễn xuất của cậu thì chẳng được đâu.
Thiên Duy liếc nhìn cậu ta.
Vẻ mặt cậu ta rất tự tin như nắm chắc phần thắng, cậu không nghĩ thì cũng biết cậu ta đã làm gì nhưng cậu cũng muốn thử.
Thử xem tài năng có thắng nổi những chiêu trò đó không.
- Không thử thì làm sao biết được.
- Tùy cậu thôi.
Cậu ta đứng dậy bỏ đi.
Không quên ném cho cậu một ánh mắt khinh thường.
Tất cả mọi người thử vai xong liền ngồi lại chờ kết quả.
Tầm một tiếng hỏi ý, đạo diễn cũng bước ra phòng công bố kết quả.
Nam chính(công) do Ninh Mặc thủ vai, Nam chính(thụ) thì do Thiên Duy và một số vai diễn khác còn Hà Hải thì được vai phản diện 1.
Cậu ta nghe mà tức giận trừng trừng nhìn Thiên Duy sau đó dùn dằn bỏ đi.
Thiên Duy định quay trở lại công ty thì Ninh Mặc chặn lại chào hỏi.
- Chào cậu, họp tác vui vẻ nhé.
Cậu ta chìa tay ra định bắt tay với cậu.
Thiên Duy tươi cười chìa tay ra bắt lấy tay Ninh Mặc.
- Mong cậu giúp đỡ.
- Hôm nay, cậu rãnh không chúng ta đi...
- Hôm nay cậu ta rất bận.
Giọng Tư Nam vang lên.
Tư Nam đứng đằng sau Ninh Mặc bước lên giữa hai người.
- Anh là ai?
- Tôi là tổng giám đốc của công ty Thanh Hoà- công ty mà cậu ta đang đầu quân vào.
- Chào anh, tôi là người diễn chung với Thiên Duy trong bộ phim lần này.
Tư Nam lơ đi anh ta, quay sang nhìn Thiên Duy hỏi:
- Thành công rồi sau.
- Vâng, nam chính(thụ).
- Cậu giỏi lắm, thật đúng khi đặt niềm tin vào cậu.
Tư Nam nhìn Ninh Mặc cậu cười bảo.
Xin lỗi, Thiên Duy phải trở về công ty để chuẩn bị cho bộ phim sắp tới nên chắc là không đi ăn cùng cậu được.
Ninh Mặc nhìn nhìn cả hai rồi xua tay:
- Không sao, nếu cậu ấy bận thì để lần khác cũng được, vậy tôi xin phép.
Thiên Duy nhìn theo bóng chạy vội của anh ta cũng hoài nghi không biết anh ta có nghĩ gì bậy bạ không.
- Thật sự là về luyện tập sao?
- Tôi nói dối làm gì?
- Vậy anh đến đây chỉ để nói vậy?
- Tôi có công việc gần đây tiện đường qua xem sao, dù sao tôi cũng kì vọng vào dự án phim này.
- Ra vậy.
Tư Nam nhìn thấy liền thở phào.
- Lỡ rồi tôi đưa cậu về công ty.
- Ah, được.
Cả hai lên xe trở về công ty.
Tại công ty Ngọc Hành.
Hà Hải tức giận, vùng vằn bước vào phòng giám đốc.
Cậu hứ lên một tiếng rồi ném người lên ghế sofa.
Người đàn ông ngồi trên bàn làm việc liếc nhìn cậu.
Anh tên là Dương Hoài Bảo, người ta bảo anh là người cao 1m8, đẹp trai với nét cuốn hút, nhìn rất lãng tử, ưa nhìn, nhưng cũng có vài lời đồn anh ta là ngụy quân tử.
Anh thở dài, đứng dậy.
Anh bước tới chỗ sofa, ngồi xuống ôm lên eo của cậu.
Anh nhẹ nhàng bảo:
- Bé cưng sao vậy?
Hà Hải nhìn động tác của anh liền dịu xuống một tý rồi ôm lấy cổ anh.
- Đương nhiên là vì chuyện thử vai lần này rồi, chẳng phải anh bảo anh đã đầu tư bên đó để em được làm nam chính sao?
Hoài Bảo đưa tay