Chương 1: Gian dâm
Edit: Cừu ăn thịt
—————
Lạc Anh không ngờ nhiệm vụ đầu tiên lại diễn ra bằng phương thức này.
Cô bị một người đàn ông ôm, mà ở phía trước cô có một thiếu niên cực kỳ tuấn tú, cao khoảng 175cm, mặc một bộ vest trông rất chỉnh chu.
Lạc Anh nghĩ tới nhiệm vụ mà hệ thống giao cho mình, trong lòng hơi khẩn trương, ai biết nhiệm vụ đầu tiên của cô lại dâm mĩ và xấu hổ như thế chứ.
Cô bị người đàn ông phía sau nâng hai chân lên, lộ rõ vị trí bí ẩn của phụ nữ, tựa như món lễ vật cho thiếu niên phía trước xem. Tay cô không tự giác che lại vị trí xấu hổ giữa hai chân, ngước mắt đánh giá thiếu niên: cậu có có bờ ngực rắn chắc, màu da khỏe mạnh, cơ bắp rõ ràng, vòng eo gầy nhưng đầy sức sống, vật nam tính đỉnh cao tầng vải dệt.
Mới chỉ nhìn qua đã khiến cô giật mình, rõ ràng là diện mạo của người phương Đông lại có một cây dương vật thô to như thế. Cô chợt lo lắng là liệu thân thể này có thể nuốt được cây gậy thô như vậy chăng?
- Tích Thành, con đàn bà này tuy là kỹ nữ ai cũng có thể làm chồng, nhưng con yên tâm, ả rất khỏe mạnh, cũng rất chịu chịch. Con hãy dùng dương vật lớn của con đút vào lỗ l** lẳng lơ của ả đi.
Con? Lạc Anh có chút choáng, chẳng lẽ đây là một đôi cha con?
Hệ thống sao chẳng nói rõ gì hết vậy.
Thật là, cha thì ôm một phụ nữ trần truồng bày ra tư thế xi tiểu bảo con trai chịch, quả thực khiêu chiến nhận tri của cô.
Đầu năm nay lưu hành mốt cha con cùng chịch một phụ nữ sao?
- Ba, con mới mười lăm tuổi, không cần tiếp xúc với phụ nữ sớm thế, ba đừng chọc con ghê tởm.
Thân thể Viên Tích Thành bởi vì tình dục mà phập phồng, nhưng thần sắc lạnh nhạt, phản bác ý cha không lưu tình.
- Hỗn trướng, đối mặt phụ nữ xinh đẹp như vậy còn thờ ơ, chẳng lẽ con muốn chịch đàn ông hả?
Viên Thủ Nghĩa nổi giận, đáy mắt hiện lên dày đặc lửa giận. Uổng công hắn cố tình tìm khắp cả nước mới tìm được một vưu vật cực phẩm. Nếu không phải lo lắng con trai bị gay dụ dỗ thì hắn cần gì phải tốn công sức quan tâm chuyện đời tư của cậu.
- Ba nói cái gì?
Viên Tích Thành lộ ra biểu cảm bị nhục nhã, lạnh lùng nói:
- Sao con có thể thích đàn ông được chứ?
- Ha ha!
Viên Thủ Nghĩa cười, khuôn mặt lạnh lẽo hiện lên vài phần ấm áp.
- Không thích đàn ông là được, ba biết con là xử nam, nhất định không hưởng qua tư vị phụ nữ! Con chưa biết đâu, vú đàn bà là đã nhất, âm hộ mất hồn sẽ làm con trầm luân. Đối mặt một vưu vật như vậy mà còn có thể chịu đựng, trừ phi con bị liệt dương.
Viên Tích Thành bị nghi ngờ năng lực tình dục, lòng tự trọng chịu không nổi, sắc mặt đen hẳn đi, tức giận bừng bừng:
- Ba nói tiếng người sao?
Chẳng qua là cậu có thói ở sạch, không thích chịch lung tung thôi mà bị nghi ngờ liệt dương?
Viên Thủ Nghĩa một tay nâng mông trắng của Lạc Anh, một tay xoa vú thành hình dạng dâm mĩ, còn bóp đầu vú, thần sắc lạnh băng nói:
- Bên cạnh con có một thằng gay, ba không yên tâm, lỡ như con là gay thì thể diện của nhà họ Viên đều mất hết.
- Ba đừng quên Hướng Vĩ là bảo tiêu của con, hơn nữa là ba phái cho con.
Đáy mắt Viên Tích Thành dâng lên một mảnh âm hàn.
- Vậy tại sao ba muốn đuôit hắn thì con lại ngăn cản?
- Đổi tới đổi lui rất phiền!
Viên Tích Thành bất đắc dĩ, cậu không phải gay, cũng sẽ không bước lên con đường kia, bảo tiêu có giới tính gì thì liên quan gì đến cậu?
Đôi cha con này chắc là đã quen cãi nhau rồi nhỉ?
Lạc Anh bị Viên Thủ Nghĩa nắm vú xoa nắn thành các loại hình dạng, thân thể này cực kỳ mẫn cảm, tê dại chiếm cứ toàn thân, âm hộ lặng lẽ ướt, dâm thủy tí tách chảy ra làm ướt cả quần của Viên Thủ Nghĩa.
Cô đang ở tình thế nan kham, bỗng nhiên trên mông "Bốp!" Bị đánh một cái, bên tai truyền đến thanh âm của Viên Thủ Nghĩa:
-Kỹ nữ, tôi tốn năm trăm vạn tìm tới cô cũng không phải để cô xem kịch, mau chóng hầu hạ chủ nhân phía trước đi.
Viên Thủ Nghĩa nói xong đặt Lạc Anh ở trên mặt đất,