Nữ minh tinh VS chồng và con trai ( 10 ) Anh, anh cảm thấy em rất thích chịch
Edit: Cừu ăn thịt
- Gia sản trên danh nghĩa 10 tỷ của anh đều cho em nhé.
Viên Tích Thành từ phía sau ôm lấy eo thon Lạc Anh, chống cằm lên đỉnh đầu cô, đôi mắt sâu như nhập vực sâu biển lớn:
- Thật mất mặt, mới một trăm vạn khiến nhân phẩm của em mất hết.
Lạc Anh bị cậu răn dạy có chút xấu hổ, không phải cô thấy tiền sáng mắt, thật là đã quen sống tiết kiệm rồi, ba ba là một gã đàn ông chẳng ra gì, lúc cô mười hai tuổi đã đi theo một phú bà, mẹ vì công tác kiếm tiền nuôi cô nên đưa cô đến nhà bà ngoại ở nông thôn, tuy rằng sau đó cô dựa vào năng lực đậu đại học tốt nhất, ở thành thị hạng nhất tìm được công tác không tệ, nhưng trời sinh tiết kiệm quen há là dễ dàng bỏ.
-Năm trăm vạn kia bỏ qua, nhưng sau này không được lấy của ông ta bất cứ cái gì.
Viên Tích Thành nhẹ nhấp môi, bên miệng lộ ra lúm đồng tiền như ẩn như hiện, ngũ quan tinh xảo không tì vết, nhìn kĩ lại cho người ta một cảm giác anh khí bức người lạnh thấu xương.
Lạc Anh bị thiếu niên mỹ lệ này nhìn thẳng vào mắt, tay nhỏ mềm mại xoa hai hàng lông mày đậm của cậu, cô cười nhẹ nhàng nhưng diễm lệ vô cùng:
- Em không hề nhận lấy bất cứ cái gì của hắn.
Có anh là đủ rồi.
Đầu Lạc Anh ỷ trên vai thiếu niên, trước nay cô không tiếp xúc qua đồ vật xa xỉ như tình yêu, hiện tại cảm nhận được, thiếu niên là yêu cô đi! Nhất định là vậy.
Viên tích dưới thành không hề đi học buổi chiều, thiếu niên rơi vào lưới tình mới vừa nếm đến tư vị tính ái nam nữ, trăm làm không chán.
-Em không hy vọng anh bởi vì em chậm trễ việc học, Tích Thành!
Bị lôi kéo cùng nhau xem phim Nhật Bản 18+, Lạc Anh vừa bị thiếu niên bắt chơi trò pit-tông, mới tiết thân mình, suy yếu nhắc nhở cậu hẳn là việc học làm trọng.
Cậu thiếu niên mười lăm tuổi này năng lực tính dục rất mạnh, liên tục làm khiến cô chống đỡ không được.
- Chỉ số thông minh của anh là 180, là thiếu niên thiên tài hiếm thấy, chương trình đại học nửa năm trước đã hoàn thành, hiện tại ra sức học tiến sĩ, tương lai tiền đồ như gấm, em yên tâm đi, anh có thể nuôi em được, có thể nuôi cả con của chúng ta.
Viên Tích Thành thở hồng hộc bắn ra ngâm nùng tinh trong cơ thể Lạc Anh, từ trên người cô xuống dưới, lại không có đi phòng tắm, hôm nay tới tới lui lui tắm vài lần đã chán rồi.
Cậu dùng khăn giấy lau đi đại lượng dính trù chảy ra âm hộ cô, nhìn âm hộ thủy nộn nộn, ngón giữa cậu cắm vào, đường đi nữ tính mềm nhẵn không thể tưởng tượng.
- Anh, anh cảm thấy em rất thích hợp để chịch.
Trong đôi mắt Viên Tích Thành tràn đầy tính dục mãnh liệt, dương vật thô to mới vừa mềm xuống nháy mắt cứng rắn lên, cúi đầu cắn một bên vú cô, lầu bầu nói:
- Lại để anh chịch một lần được không?
- Em không sức lực, Tích Thành.
Lạc Anh kiều suyễn hổn hển. Từ ngày hôm qua mở to mắt đã bị cha con nhà họ Viên muốn một lần lại một lần, tính cả hôm nay, rốt cuộc muốn bao nhiêu lần, chính cô cũng nhớ không rõ.
- Không cần em xuất lực, Anh, rộng mở hai chân, để anh tới.
Chính cậu tới, thế nào chính mình tới, coi cô không cảm giác à!
Lạc Anh nâng một chân nhỏ bạch ngọc đá thiếu niên như hổ đói vồ mồi, đạp lên ngực thiếu niên, xúc cảm cơ bắp to lớn thực tốt, cô dùng ngón chân ma xát.
Thiếu niên bắt được chân nhỏ kia, há mồm ngậm lấy ngón chân như châu như ngọc liếm mút.
- Anh có đam mê chân à?
Lạc Anh bị cậu mút ngứa, dùng sức túm ngón chân.
Thiếu niên lại ngậm lấy ngón chân cô không bỏ, phảng phất cô là đồ ăn mỹ vị nhất trên thế giới, đầu lưỡi liếm da thịt ngón chân, một chút lên mắt cá chân, cẳng chân, đùi, dọc theo đường đi lên, sau đó ghé vào giữa hai chân cô ngậm lấy âm hộ.
Lạc Anh hai chân quơ loạn, thực mau dâm thủy say sưa. Nơi đó còn có tinh dịch vừa rồi bắn ra cùng dâm thủy chảy ra đều bị cậu ăn, không có một chút gánh nặng sao?
Thiếu niên giữ chặt một tay Lạc Anh cầm dưới háng gậythịt nóng rực kinh người, cô vuốt ve vài cái, cây gậy thịt kia uy phong lẫm lẫm dâng trào lên, quy đầu ướt đẫm, mã mắt chảy ra dính trù dính ở lòng bàn tay cô.
- Muốn chịch âm hộ hay không?
Viên Tích Thành thô suyễn hỏi.
- Muốn!
Lạc Anh nhìn không tới gậy thịt bự nắm trong tay, vật kia