Nữ minh tinh vs chồng và con trai (21) bị cha chồng gian dâm
Edit: Cừu ăn thịt
***
- A... Đừng đánh... Cầu xin ông... Tôi không dám nữa...
Lạc Anh khóc thút thít nói, thân thể trắng nõn cuộn tròn trên tấm thảm vàng nhạt, màu tối đối lập với màu trắng, da thịt thắng tuyết, đẹp như thánh mẫu Maria.
Viên Thủ Nghĩa:
- Cô kêu tôi là gì?
Lạc Anh đầy mặt là nước mắt, hàng mi dài như quạt lông chớp chớp, mê mang một hồi, lẩm bẩm nói:
- Chủ...... Chủ nhân...... Chủ nhân...... Đừng đánh em......
- Từ giờ trở đi, cô là nữ nô của tôi, là một con chó cái tôi nuôi, nhớ chưa?
Viên Thủ Nghĩa vừa lòng câu trả lời của cô.
- Vâng...... Em là chó cái chủ nhân nuôi...... Em nhớ kỹ......
Nước mắt Lạc Anh càng chảy nhiều hơn.
- Bày ra tư thế chó mẹ đi, bẻ mông ra, để lộ âm hộ với hậu môn xem nào.
Thanh âm Viên Thủ Nghĩa lạnh nhạt.
- Vâng...... Chủ nhân......
Lạc Anh chịu đựng đau đớn, quỳ bò trên thảm, mông hướng về tới Viên Thủ Nghĩa, đôi tay bẻ ra sau lột ra cánh mông, lộ ra hai cái động non mềm ở giữa, mông nâng lên, khẩn cầu chủ nhân lâm hạnh.
Sinh thực khí dưới háng Viên Thủ Nghĩa cứng đến mức không thể tưởng tượng, gần như tương đương với dương vật của lừa đen, vừa to vừa mạnh mẽ, nhẹ nhàng vung liền bắn ra vài giọt dính trù. Từ khi cô mất tích, hắn cấm dục đã lâu, tuy rằng dùng quần lót của cô thủ dâm nhưng mỗi lần cũng hư không muốn chết.
Hắn muốn chịch cô một đời một kiếp, mãi mãi không thôi.
Quy đầu mới vừa nhắm ngay cửa vào hoa huyệt dâm mĩ của nữ tính thì toàn thân đã khó chịu như đang trong ngục, vị trí giao cấu tựa như có dòng điện chạy qua, tô ngứa khó làm.
Nhưng hắn muốn chinh phục trái tim cô, muốn dùng lời nói kịch liệt nhục nhã cô, nô dịch cô, khiến cô trở thành tính nô cả đời của hắn.
- Đồ đê tiện, vì sao bày ra tư thế chó mẹ bị chịch hả?
- Âm hộ của nô lệ ngứa, muốn chim to của chủ nhân đút vào âm hộ gãi ngứa.
Lạc Anh do dự nói.
- Âm hộ cô khô như vậy bảo tôi làm sao đút vào gãi ngứa hả?
Giọng nói hắn lạnh băng.
Kỳ thật âm đạo của cô không khô, bên trong rót đầy chứng cứ hắn vừa mới gian dâm, cửa động còn chảy sền sệt, trên đùi cũng có bạch trọc.
Trên mặt Lạc Anh lại có nước mắt chảy xuống, tay phải rời khỏi cánh mông, đè lại nhuỵ châu giữa hai chân mình, một tay đút vào âm đạo, nỗ lực không thèm nghĩ đến ác ma phía sau, nhắm mắt lại, trong đầu dần hiện ra cảnh tượng làm tình với Viên Tích Thành, hai tay không ngừng moi đào xoa ấn âm hộ, vài giây sau đã thở phì phò, con ngươi mê ly, da thịt như tuyết chuyển thành màu hồng phấn, đây là dấu hiệu động dục. Làm vợ chồng một năm với Viên Tích Thành, cậu thường xuyên yêu cầu cô thủ dâm âm hộ cho cậu xem, trải qua cậu dạy dỗ, cô biết được cách tự làm mình sung sướng.
- Ưm...ưm...a... âm hộ nước chảy rồi... Chủ... Chủ nhân... Âm hộ của nô lệ rất nhiều nước......
Lạc Anh mị nhãn như tơ, dâm thủy tràn lan âm hộ, càng chảy càng nhiều, hai ngón tay nhỏ ướt đẫm, mông không ngừng xoắn, thân thể rùng mình.
Cô biết bộ dáng dâm đãng xấu hổ của mình lọt vào trong mắt ác ma phía sau, chắc chắn hắn sẽ nhục nhã cô, nhưng cô không để bụng, chỉ cần hóa giải phẫn nộ của hắn, để hắn bỏ qua cho chồng, bỏ qua cho con của cô thì mọi thứ cô làm đều đáng giá.
- Đồ đê tiện, như vậy cũng có thể thoải mái.
Hai mắt Viên Thủ Nghĩa lộ ra dâm tà, rốt cuộc kìm nén không được cảnh đẹp trước mắt, đẩy ra tay cô gái đang moi âm hộ, đỡ nam căn thô to của mình thọc vào hoa huyệt cô gái, cảm giác tê dại từ dưới bụng truyền khắp toàn thân.
Hắn thoải mái nheo đôi mắt, giữ chặt mông người phụ nữ, không màng cô đau đớn, không màng cổ tử cung của cô hẹp hòi, mỗi một lần đút vào đều đến tận gốc rễ, dù cô gái đã sinh con nhưng âm hộ vẫn chật hẹp vô cùng. Đây là một cô gái mị cốt thiên thành, là một người phụ nữ có thể khiến đàn ông điên cuồng. Một bàn tay hắn sờ soạng bụng nhỏ của cô, cách bụng hắn sờ đến dương vật nam tính của mình đang tàn sát bừa bãi bên trong, đạt tới chiều sâu không thể tưởng tượng.
Có thể chịch hỏng hay không nhỉ?
Hắn nghĩ như vậy, lại không chịu thả chậm tốc độ, tay chộp tới vú cô, nhẹ nhàng nắm chặt, một chất lỏng có mùi thơm ngọt chảy ra trên tay, là sữa, cô sinh cháu nội hắn, đây là sữa khi sinh con.